tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post1976986758049316681..comments2023-12-15T17:46:28.611+07:00Comments on HƯƠNG NGÀN: GIỖHương ngànhttp://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comBlogger38125tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-44773731218413508742023-08-26T16:39:46.075+07:002023-08-26T16:39:46.075+07:00rất hấp dẫnrất hấp dẫnÂm thanh đám cướihttp://vinasound.com/cung-cap-dan-am-thanh-dam-cuoi-nha-hang-tiec-cuoi-cao-cap-gia-ban-buon-re-nhatnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-68275638527501997602023-08-07T20:26:48.955+07:002023-08-07T20:26:48.955+07:00tem bạc đâytem bạc đâyLoa hội trường chính hãnghttps://viethungaudio.vn/phuong-an-hoi-truong-san-khaunoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-13748255327228450062016-01-27T20:56:51.488+07:002016-01-27T20:56:51.488+07:00đọc xong chợt nhớ quê mình có câu:"chết sớm đ...đọc xong chợt nhớ quê mình có câu:"chết sớm đặng mồ đặng mã, chết sau thì rả thây thi". nếu có vô duyên thì bạn đừng chấp nhé, Mẫnhttps://www.blogger.com/profile/17158226200611984291noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-88182752839098034742016-01-24T10:30:41.423+07:002016-01-24T10:30:41.423+07:00Lẻ bạn thì cô đơn, chắc chắn là thế chị ơi! Nếu gi...Lẻ bạn thì cô đơn, chắc chắn là thế chị ơi! Nếu già mà minh mẫn, khỏe mạnh thì còn gì bằng, nhưng già rồi cẩm cẩm, dù con cái có thương cũng nhiều khi khó chịu. Em cũng chẳng thích già như thế, khổ lắm!Em đi bộ buổi sáng, nghe các ông các bà nói chuyện cũng hay, họ bảo: sống lâu mà khỏe thì gọi là sống thọ, sống lâu mà ốm đau bệnh tất thì gọi là sống dai! Người ta chúc nhau sống thọ chứa chẳng chúc nhau sống dai là thế!<br /> Chị là phải ra đi sau cơ! Vì còn phải lo tròn bổn phận với anh xã nhà mình đã chứ! Chị đi trước thì ai lo? He he...<br /> Nghe lời chị, từ nay trở đi hễ thấy chàng nào nghiêng ngó trước cổng là em chạy ra "chộp" ngay!"Không cho chúng nó thoát!" Khà khà...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-8095454758557372572016-01-22T23:18:19.127+07:002016-01-22T23:18:19.127+07:00Đã sang đây đọc truyện này từ mấy hôm trước rồi nh...Đã sang đây đọc truyện này từ mấy hôm trước rồi nhưng do laptop của mình bị lỗi phông chữ nên không com được. Hôm nay sang thì thấy lão Tan và mọi người nói hết mất ý của mình rồi. Chị thích truyện này của em NT ạ. Tuy nhiên cũng phải nói thêm rằng người già dù con cháu có hiếu thảo cỡ nào mà lẻ bạn đời thì vẫn thấy cô đơn. Như mẹ chị đây này anh chị em nhà chị vẫn chăm cụ nhưng do cụ quá nặng tai nên chẳng thể nói chuyện cùng ai, ngồi đâu cũng cứ ngơ ngác vậy thôi. Thương cụ lắm mà chẳng biết làm sao.<br />Thực tình chị cũng ứ thích thọ quá đâu. Chị thích ra đi cùng hoặc trước ông xã một chút là ổn. Thế đấy. Có lẽ chị già cả lẩm cẩm rồi chăng?<br />Dì NT và các dì nào lẻ bạn thì gắng chộp lấy một chàng mà bầu bạn kẻo rồi sau này sẽ thấy cô đơn lắm đó. Nguyễn Vũ Song Thuhttps://www.blogger.com/profile/05960935204135458104noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-83216940752179085182016-01-21T13:43:55.287+07:002016-01-21T13:43:55.287+07:00Ku nhà em khôn đấy. Chẳng biết ông trời tính thế n...Ku nhà em khôn đấy. Chẳng biết ông trời tính thế nào thì kệ ông ta, nhưng thấy con biết nghĩ cho mình cũng là vui rồi em ạ. Quà của Ku chứng tỏ nó cũng "ông cụ non" lắm đấy.<br /> Vui với cháu, chơi với cháu, thậm chí chăm bẵm cháu cũng được, nhưng mà làm osin cho vợ chồng chúng bay a? Quên đi nhé! He he... Phải quán triệt chủ trương như thế. Làm osin có nghĩa là ngoài giúp việc cho chúng, còn phải phụ thuộc vào chúng, vậy thì đâu còn khoảng trời tự do cho tuổi già? Khà khà...bà còn bận phóng xe máy đi giao lưu thơ nhạc nha, bà còn bận bù khú bạn bè nha, đừng có mà gọi: "Ôsin ơi ời...về lo việc nhà đi này!"<br />Ờ, rồi chị cũng sẽ xem có ông nào ngoa ngoắt một chút về cãi nhau cho vui! He he...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-56189977192799153362016-01-21T02:56:54.665+07:002016-01-21T02:56:54.665+07:00Em đọc rồi chị ơi! May mà có chị..đó cũng là cái p...Em đọc rồi chị ơi! May mà có chị..đó cũng là cái phúc của bà.<br />Nhà em chỉ có bố em và chú, bố em hy sinh sớm nên chú phụng dưỡng bà em. Cũng là phúc đức tổ tiên, chú em là người hiếu thảo và ân cần hiếm thấy. Dù có vị trí nhất định trong quân đội, nhưng chú em xin về hưu sớm để phụng dưỡng bà cho đến khi bà mất.<br /><br /> Tám thêm chút về chuyện chị em mình và các con, nói thì nói vui thế thôi, anh ku nhà em hiện tại cũng khá hiếu thuận và biết thương bố mẹ, chỉ có điều là anh í đang tính cho tương lại, kiểu nếu có điều kiện thì mua nhà cạnh nhà bố mẹ, kiểu hai căn hộ sát cạnh nhau, hoặc.. xây một căn nhà có cả không gian chung và riêng. một tuần ăn cơm với bố mẹ mấy buổi, con cái có thể chạy qua chạy lại với ông bà nhưng vẫn có sự riêng tư cần thiết ( he he, người tính không bằng giời tính chị nhở, hiện tại anh í.. chưa có vợ) <br />Kể cho bác nghe về món quà noel anh í tặng bố mẹ - một cái cân kiểm tra sức khỏe trông khá sành điệu, một cái đệm điện để"bố mẹ hay nằm ở sofa đọc sách thì sẽ ấm lưng hơn" , hai vợ chồng em kêu với nhau là " già rồi đấy nhé":)<br /> Em thì cứ bảo giai là rèn luyện thể lực, tích lũy tài chính,già vẫn phải " cậy con" nhưng không là gánh nặng cho các con.Mà cố gắng để sống vui sống khỏe cùng con cháu.<br /> Bọn em định cư ở đây có bảo hiểm y tế toàn phần, có bảo hiểm xã hội, tham gia quĩ tiết kiệm hưu trí nên các con chắc cũng không phải lo nhiều cho bố mẹ :)<br /> Nói thì cứ nói " tôi không làm osin cho anh" nhưng tính em đã thích phục vụ xưa nay, cháu không phải cháu mình ( cháu hàng xóm) cũng còn tha lôi nướng bánh,nấu cho chúng nó ăn, cứ vài đứa lít nhít quanh " bà trẻ" là đã rung rinh lắm rồi nữa là con cháu mình:) Cho nên biết chắc là sẽ tự nguyện làm .. Osin kiểu Ếch :)) <br /><br /> Chị thì hai con ngoan thế cũng ấm lòng, nhưng em nghĩ các con cũng có lí đấy chị,mong rằng chị sẽ tìm được một người tâm đầu ý hợp...<br /><br /><br />Thanh Bình CZhttps://www.blogger.com/profile/10887489303610998132noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-91136971801837344542016-01-20T21:37:52.367+07:002016-01-20T21:37:52.367+07:00Không lấy chuyện âm nói sự đời
Cũng không mê tín a...Không lấy chuyện âm nói sự đời<br />Cũng không mê tín anh Hải ơi!<br />Xin hóa thân vào cùng nhân vật<br />Để khóc mà thôi, chẳng phải cười!<br />Nhân vật bà cụ bị gạt ra ngoài cuộc sống gia đình, bị con cháu bỏ quên. Thân xác cụ có thể ốm yếu nhưng đầu cụ còn nghĩ được, tim cụ còn vui buồn được. Những lúc vui buồn cụ chỉ còn biết nhớ về người xưa, thì thầm nói chuyện với người cõi âm. Cụ tưởng như người ấy vẫn nghe được, vẫn đang chia sẻ với mình được. Vậy thì tác giả chỉ việc lắng nghe và ghi lại cuộc trò chuyện đó mà thôi.<br /> Vẫn chờ truyện của anh HT đấy nhé.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-23755321371300379612016-01-20T20:02:09.992+07:002016-01-20T20:02:09.992+07:00Không đùa, thì thật thì thi có mà buồn chết! Hì hì...Không đùa, thì thật thì thi có mà buồn chết! Hì hì!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/10198058617641072976noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-22591245329158845712016-01-20T19:12:17.245+07:002016-01-20T19:12:17.245+07:00Lấy chuyện cõi âm nói sự đời
Chả ai băn bẻ chả ao...Lấy chuyện cõi âm nói sự đời<br /> Chả ai băn bẻ chả ao cười<br />Hỏi rằng trong bụng có mê tín<br />Hay chỉ viết ra cho nó vuiAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/10198058617641072976noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-81020470638870127672016-01-19T17:36:39.921+07:002016-01-19T17:36:39.921+07:00Tám với Ếch này:
Trước hết mời Ếch đọc bài này:htt...Tám với Ếch này:<br />Trước hết mời Ếch đọc bài này:http://nhatthanhho.blogspot.com/2015/08/me-chong.html<br />Khi chị đưa bà lên, bà đang ngồi một chỗ, phải phục vụ từ A đến Z. Bây giờ sau 6 tháng, bà đi lại được, tự cầm thìa xúc ăn được, người béo khỏe da hồng hào. Hôm rồi chị gọi điện bảo các chú lên đưa bà về ăn tết, cả o và chú đều không muốn, bảo để bà trên đó với chị luôn. Họ bảo tết nhất ở nhà cũng bận bịu lắm, rồi không ai chăm bà được đâu. Thương bà thì thương thật, vì nhìn cảnh già bị con cái đùn đẩy quá tội, nhưng chị rất bực mình về con cái của bà. Ít hôm nữa nghỉ tết chị đưa bà về quê. Ai đi xa cũng muốn về quê khi tết đến, vậy mà họ nỡ để mẹ già 92 tuổi ăn tết nơi đất khách quê người. Họ không thương mẹ, cũng chẳng thương chị dâu góa bụa bận bịu trăm công nghìn việc. Và có lẽ chị cũng phải giao lại trách nhiệm cho những đứa con mà bà đã mang nặng đẻ đau,nuôi khôn lớn và bây giờ một số đã làm ông làm bà!<br /> Nhìn hoàn cảnh bà như thế, chị nói với con: " Mẹ không muốn sống già như bà đâu, lúc đó chắc hai đứa cũng bỏ mặc mẹ như bà bây giờ vậy" Con gái bảo: "Con không bỏ mặc mẹ nhưng chẳng biết có điều kiện ở gần mà chăm mẹ không, hay là mẹ lấy ai đó đi." Con trai thì bảo: "Mẹ sống một trăm tuổi con cũng chăm. Nhưng nếu thấy sống một mình buồn thì mẹ lấy chồng cũng được, miễn là mẹ vui." <br /> Hì hì...chị không muốn vào trại dưỡng lão như Ếch đâu nhé.Không làm osin cho con đâu. Phải có thời gian mà viết log chứ! Ha ha...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-4633517863770768812016-01-19T17:09:48.200+07:002016-01-19T17:09:48.200+07:00NT xin kính bác Hiệp một ly nữa. Uống "không ...NT xin kính bác Hiệp một ly nữa. Uống "không say không về" nha bác! Hì hì...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-35760017280355284702016-01-19T17:07:10.826+07:002016-01-19T17:07:10.826+07:00Nhân vật Thêm đi giỗ mà lại khen: " Ôi mái t...Nhân vật Thêm đi giỗ mà lại khen: " Ôi mái tóc xoăn vàng óng ả này thật hợp với khuôn mặt phúc hậu của chị làm sao!".Còn anh Hải Thăng đọc bài chẳng có ý kiến ý cò gì về GIỖ lại khen bài thơ của Nguyễn Duy Kền là làm sao? He he...<br /> Đùa anh thôi, đúng là Xuân Sơn đã "tha" về đây một bài thơ gợi nhiều suy nghĩ! Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-5784326148643051642016-01-19T14:07:48.801+07:002016-01-19T14:07:48.801+07:00Về thông điệp chị đưa ra trong truyện thì mọi ngườ...Về thông điệp chị đưa ra trong truyện thì mọi người đã nói hết cảm nhận rồi, em chỉ tám thêm một chút cho vui cửa vui nhà, tất nhiên là theo kiểu Ếch .<br />Thực tế là trong xã hội đang có rất nhiều những chuyện xảy ra như thế, cái nhìn thoáng kiểu chị OM cũng là một liệu pháp tâm lí trong hoàn cảnh đó.<br /><br /> Chuyện này gợi nhớ đến mẹ chồng em ( em vốn là con dâu trưởng) bà bây giờ cũng lẫn cẫn lắm rồi, ở nhà có em gái trông nom, nói không phải là khoe bản thân, nhưng khi em về mới đây bà không còn nhận ra em nữa,nhưng vẫn có một tình cảm quấn quít rất lạ,khi em bóp chân cho bà bà cứ kể đủ thứ chuyện từ ngày xửa ngày xưa, lúc nào cũng nhắc " bác đi rồi lại về chơi với tôi nhá" làm em không kìm được nước mắt. <br /> Chắc tại em không sống với bà nhiều nên không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, thời gian ở với bà chắc tính tổng cộng cũng chỉ được nửa năm là cùng, nhưng thực lòng em nhìn bà như thế rất thương . Đáng ra bà phải được con trai trưởng trông nom, vui vầy với cháu nội, nhưng gia đình em lại định cư ở đây nên đành lỗi đạo hiếu, chỉ cố gắng lo cho bà tốt nhất có thể.<br /><br /> Nhưng có một điều tự đáy lòng mình em luôn tâm niệm tôn kính bà hết mức có thể, ngay từ hồi mới về làm dâu .<br /> Đồng bằng bắc bộ , quê nghèo..<br />Em dâu tây, lần đầu tiên ra mắt nhà chồng bỏ hết nữ trang, bỏ giày cao gót, trang điểm nhẹ nhàng,ăn mặc giản dị, một số em gái quê đi học ở Hà Nội về nhìn thấy em thế còn thì thào( có vẻ coi thường) " tưởng dân tây sành điệu lắm" <br />Sau này vẫn thế, về quê vẫn lẽo đẽo theo mẹ chồng đi chợ, vẫn chạy loanh quanh hàng xóm láng giềng, sà vào bếp ăn khoai sắn ngon lành..<br /><br />--------------------------<br /><br /><br />Tám một tí về ..tương lai<br /><br />Em trêu giai nhà em là sau này hai thân già.. vào trai dưỡng lão, mỗi người ôm một máy tính "chát" cãi nhau chơi:)<br /><br />Hi hi, Ku nhà em chưa chi đã hỏi anh họ nó là" theo anh , sau này em có nên ở cùng bố mẹ không? em thì chỉ thích ở gần thôi"<br />Em còn trêu nó " Tôi có bạn già, tôi còn làm thơ, viết blog, thiết kế quần áo,tôi vác máy đi săn ảnh thiên nga với vịt , anh đợi đấy mà tôi là osin cho nhà anh" he he<br />Nói vui thế thôi, "trẻ cậy cha già cậy con" nhưng vẫn phải xác định rèn luyện thể lực, tích lũy tài chính,để sống vui với con cháu nhưng vẫn " giữ được cá tính " dù .. về già :)<br /> Chung sống hòa bình, vui vẻ và hài hước với con cháu là tiêu chí của em !<br />Nói nhỏ" nếu lỡ có cụ ông nào đó yêu mẹ các con... không được phản đối" he heThanh Bình CZhttps://www.blogger.com/profile/10887489303610998132noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-69965862719533234202016-01-19T10:26:50.749+07:002016-01-19T10:26:50.749+07:00Ghé đám "Giỗ" này xem sao? Mời NT, Lão T...Ghé đám "Giỗ" này xem sao? Mời NT, Lão Tân và các bạn một ly, Hí hí!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-17146447953303589172016-01-19T10:04:07.184+07:002016-01-19T10:04:07.184+07:00Bài thơ MỘT LỜI MẸ DẶN của Nguyễn Duy Kền hay tuyệ...Bài thơ MỘT LỜI MẸ DẶN của Nguyễn Duy Kền hay tuyệt nhỉ?<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/10198058617641072976noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-2344582644013860922016-01-18T17:50:57.407+07:002016-01-18T17:50:57.407+07:00Nghĩ thoáng như Om thì mới thanh thản được Hoe Vy ...Nghĩ thoáng như Om thì mới thanh thản được Hoe Vy à. Nhưng đó là bây giờ thôi, khi mình già cả ốm yếu, thậm chí nằm một chỗ, mới cảm nhận hết sự khốn khổ khốn nạn! Hầu như suy nghĩ, tâm tưởng lúc đó chỉ nghĩ đến cái chết. Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-66007095732923388882016-01-18T17:46:41.401+07:002016-01-18T17:46:41.401+07:00Còn câu này bổ sung nữa Om: "Làm bao nhiêu mâ...Còn câu này bổ sung nữa Om: "Làm bao nhiêu mâm, mời ai là việc riêng của chúng..." Giỗ chồng mình giờ thành việc riêng của con mình, mà đã là việc riêng thì cụ đâu có quyền biết, đâu có quyền xen vào? Buồn nhất là còn sống mà bị trở thành người thừa trong chính gia đình mình.<br /> <br /><br />Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-19862781416920003462016-01-18T17:37:16.824+07:002016-01-18T17:37:16.824+07:00Thêm nữa: Bố mẹ bảo bà: "Mẹ nên ra ngoài ít t...Thêm nữa: Bố mẹ bảo bà: "Mẹ nên ra ngoài ít thôi, kẻo bố lại ghen tuông lắm chuyện" Bà trợn mắt: "Tao mà không đi ra ngoài, ở lì trong nhà thì thà chết còn hơn!" rồi bà tiếp: "Yên tâm đi, ông nội đã chịu đựng được bà gần bốn chục năm rồi,chịu thêm bốn chục năm nữa chẳng sao đâu!" He he... Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-87049791926017108432016-01-18T16:21:20.793+07:002016-01-18T16:21:20.793+07:00Thêm nữa này: Ngoài 5 bao tải toàn giày bốt,bà còn...Thêm nữa này: Ngoài 5 bao tải toàn giày bốt,bà còn mấy bao tải toàn quần... hoa rất đẹp. Hễ phóng xe ra phố là bà lại lôi quần đẹp ra mặc. Bố mẹ em không phải lúc nào cũng canh chừng được bà. Cho nên một ngày bà phóng ra ngoài đường ít nhất cũng khoảng 2 lần. Có hôm bà phóng đi lâu quá bố em đi tìm mãi thì "bắt" được bà ở trong tiệm sách cũ. Hôm khác thì "thuổng" được bà về từ cửa hàng tạp hóa - bà ghé vào ngắm giấy gói quà, ngắm đủ thứ linh tinh rồi ngồi lại luôn ở đó để... vẽ trang trí cái này cái kia cho bọn trẻ con.Bố em bảo là bà con "ten" lắm. Em rất yêu bà em. (khà khà)Lộc Vừnghttps://www.blogger.com/profile/09677218174928050504noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-31273204167345388372016-01-18T15:24:22.384+07:002016-01-18T15:24:22.384+07:00Ặc, Lão chưa hiểu về bà này rồi. Bả chả bao giờ ng...Ặc, Lão chưa hiểu về bà này rồi. Bả chả bao giờ ngồi yên 1 chỗ đâu,nhất là lại nằm đắp chăn thì quên đi nhé! Đứa bé sẽ tả thế này:<br />Nhà em có nuôi một bà nội. Suốt ngày bả ôm máy ảnh đi ra đi vào chụp choẹt lung tung. Hễ bố mẹ em không canh chừng là bả trốn ra ngoài, phóng xe ầm ầm rủ bạn đi shopping. Nhà em có 5 bao tải toàn giày bốt của bà.OMhttps://www.blogger.com/profile/13411510954077011177noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-7193621982651360432016-01-18T15:17:05.271+07:002016-01-18T15:17:05.271+07:00Ừ, chị cũng chỉ tám thôi! Bản thân bài viết này đã...Ừ, chị cũng chỉ tám thôi! Bản thân bài viết này đã là câu chuyện hoàn chỉnh mang 1 ý nghĩa xã hội thực tế.OMhttps://www.blogger.com/profile/13411510954077011177noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-51513612096776181632016-01-18T14:07:27.704+07:002016-01-18T14:07:27.704+07:00Mươi lăm năm nữa , có một bài văn của đứa trẻ tiểu...Mươi lăm năm nữa , có một bài văn của đứa trẻ tiểu học ở bên Q7 tả về bà Nội theo yêu cầu của đề, như sau:<br /> " Nhà em có nuôi một bà Nội. Bà chả làm gì , suốt ngày nằm đắp chăn ôm Iphone lên Phây. Lâu lâu bà lại ló đầu ra hỏi: "Cơm chín chưa bây" ? hehetan_262https://www.blogger.com/profile/01977189370057798577noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-19363031395782037752016-01-18T11:51:23.263+07:002016-01-18T11:51:23.263+07:00Chị OM thoáng thật đấy. Hihi. Riêng em vẫn cảm thấ...Chị OM thoáng thật đấy. Hihi. Riêng em vẫn cảm thấy nặng nề dù vẫn biết đó là hiện thực của cuộc sống hiện đại. Các cháu chắt có thể vô tư mà vui mà ăn xôi ăn thịt. Nhưng con thì... <br />P/s là em chỉ bàn thêm theo kiểu tám thôi chứ k bàn về câu chuyện chị đã viết nhé - nó đã đầy đủ ý nghĩa rồi. Lộc Vừnghttps://www.blogger.com/profile/09677218174928050504noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-20079848205910107592016-01-18T11:23:19.678+07:002016-01-18T11:23:19.678+07:00Cái đinh phản ánh hiện thực đau lòng của bài này l...Cái đinh phản ánh hiện thực đau lòng của bài này là câu:<br />- Lâu lắm rồi, chúng nó chẳng cho em lên nhà trên đâu mình!<br />Nhưng nếu hiểu nghĩa khác đi thì bà ốm như thế, nằm đây cho lành, đi lên nhà trên ồn ào làm gì!<br />Tất nhiên bạn OM thì ko phải type người cư xử với cha mẹ như vậy, nhưng nếu em là người mẹ thì em ko buồn! Thật đấy!OMhttps://www.blogger.com/profile/13411510954077011177noreply@blogger.com