tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post3946808974328053575..comments2023-12-15T17:46:28.611+07:00Comments on HƯƠNG NGÀN: VÀ...HÀNH TRÌNH CHỮA BỆNH.Hương ngànhttp://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comBlogger24125tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-68478991903502266612014-02-10T08:37:17.687+07:002014-02-10T08:37:17.687+07:00- Cố nhân đấy, không nhớ sao? Nghe bảo mất công “t...- Cố nhân đấy, không nhớ sao? Nghe bảo mất công “tút” lại hình thể mấy ngày,mới đến nói chuyện dăm ba câu thì người ta bảo ốm nghén!<br />Em không hiểu câu này lắm. Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-5452750257828284952014-02-09T20:02:22.644+07:002014-02-09T20:02:22.644+07:00Có cầu Bến Thủy đôi bờ gần thêm.
Có cầu Bến Thủy đôi bờ gần thêm.<br />Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-38993572849105510372014-02-09T19:55:21.569+07:002014-02-09T19:55:21.569+07:00Em lại vớ vẩn rồi. "Nàng" trong truyện v...Em lại vớ vẩn rồi. "Nàng" trong truyện vẫn tự do đấy chứ. Chỉ có điều, nếu đóng cửa phòng, nàng chỉ thấy cuộc sống mình quẫn bách, buồn khổ, chua chát...Còn mở cửa ra...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-78920351480654388602014-02-09T19:49:47.879+07:002014-02-09T19:49:47.879+07:00Điều đó có nghĩa là em sẵn sàng đổi cả tính mạng m...Điều đó có nghĩa là em sẵn sàng đổi cả tính mạng mình để...giữ một người vợ trăng hoa! Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-32609517537244456752014-02-09T19:47:48.381+07:002014-02-09T19:47:48.381+07:00Em viết để bán buồn mua vui là chính thôi nhà thơ ...Em viết để bán buồn mua vui là chính thôi nhà thơ ơi. Ông HTT nói thế để động viên đấy. Em chỉ biết rằng nếu học sinh giỏi quốc gia chắc chắn giỏi hơn học sinh giỏi huyện! Còn thế giới văn nghệ sĩ thì em chịu! Dây vào chỉ khổ người!Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-32912070697099756572014-02-09T14:34:40.821+07:002014-02-09T14:34:40.821+07:00Đọc truyện này xong, em cứ tủm tỉm cười hoài. Em k...Đọc truyện này xong, em cứ tủm tỉm cười hoài. Em không cười truyện vì em hiểu ý nghĩa chị viết mà em cười mình. Phương thuốc của chị rất hay. Nhưng nếu em đem áp dụng cho em là em ...chết luôn. Em thì lại cần không tin ai cả để được tự do. Thế mới nghịch lý chứ chị nhỉ? Em đùa thôi chứ truyện sâu sắc lắm chị ạ. Châu Thanh Thủyhttps://www.blogger.com/profile/11853228388467444814noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-36141832821738424162014-02-09T09:42:23.437+07:002014-02-09T09:42:23.437+07:00AI có vợ mà tính trăng hoa thì chớ nằm viện, hi hi...AI có vợ mà tính trăng hoa thì chớ nằm viện, hi hi...Chúc chị năm mới có nhiều truyện mớiNguyên Sơnhttps://www.blogger.com/profile/01653598854335461695noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-12008626382113061102014-02-09T01:33:34.179+07:002014-02-09T01:33:34.179+07:00"Đa cảm, đa sầu" là biệt danh của em do ..."Đa cảm, đa sầu" là biệt danh của em do nhà G đặt đấy chị NT a. Người như thế thì làm sao cho sướng đây ? Em đã cố nhưng không thay đổi được. Thôi đành vậy. Nhưng dù sao thì em vẫn có niềm tin vào tương lai của mình sẽ tốt đẹp hơn. Chính bé Hạnh đã giúp em tìm thấy niềm tin và hy vọng trong cuộc sống hiện nay và mai sau.<br />Cảm ơn tác giả đã kết thúc nhân đạo " MÌNH VÌ MỌI NGƯỜI. MỌI NGƯỜI VÌ MÌNH."Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/15509327020915084996noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-21669038467609779222014-02-08T21:55:18.279+07:002014-02-08T21:55:18.279+07:00Tác giả và độc giả khi đặt bút viết truyệ...Tác giả và độc giả khi đặt bút viết truyện và đọc truyện đều có tiêu chí và kỳ vọng là truyện phải hay - bất kể là nó được đăng tải ở phương tiện thông tin nào - không phân biệt ở cấp độ trung ương hay địa phương, không phân biệt Blog, báo mạng hay báo giấy, báo lề trái lề phải. Tác giả cũng đừng tự ti rằng mình là nhà văn địa phương nên không dám bứt phá và cho là mình không thể sánh vai được với các nhà văn Trung ương. Văn chương không phân biết đẳng cấp. Người viết văn dù ở đâu cũng phải cố gắng vươn lên để mong có những tác phẩm để đời.<br />Tôi còn nhớ khoảng đầu thập kỷ 90, nhà thơ Hoàng Trung Thông từ Hà Nội về thăm quê và gặp gỡ anh em văn nghệ sỹ huyện nhà Quỳnh Lưu - Nghệ An. Tôi lúc đó mới chập chững vào nghề cùng với bạn bè nghe nhà thơ lớn nói chuyện rất thân tình. Cuối buổi, Bí thư Huyện ủy nói: "Mời các nhà thơ địa phương lên chụp ảnh chung với nhà thơ Trung ương". Hoàng Trung Thông vui vẻ ân cần nói: "Đã là nhà thơ thì không phân biệt thứ hạng Trung ương hay địa phương, chúng ta đều bình đẳng như nhau cả". Điều ông nói làm chúng tôi rất nể phục và như có hàm ý nhắc mọi người rằng phải cần cố gắng phấn đấu để có được sự bình đẳng đó. Mà đã là nhà thơ nhà văn, cái bình đẳng cần nhắc tới ở đây là tác phẩm.<br />Quay trở lại truyện ngắn trên của Nhật Thành thì dẫu tôi vẫn muốn tác giả viết hay hơn nữa nhưng truyện này như vậy cũng đã xem là tâm đắc, bởi truyện nổi bật chất nhân văn. Tuy tính cách và nội tâm nhân vật chưa thật sự bộc lộ rõ nét nhưng truyện có nhiều chi tiết sinh động gộp lại, đan xen nhau làm nổi bật lên chân dung và chủ thể câu chuyện, khiến người đọc cuốn hút và hướng tới nhiều điều tốt đẹp. Nói cách khác: cốt truyện này không lớn, nhưng chính những chi tiết nhỏ làm nên da nên thịt giúp cho truyện có tầm vóc và vững chắc hơn. Đương nhiên, cách cảm thụ và đánh giá, nhận xét về văn chương thì mỗi người mỗi khác. Cũng như mỗi tác phẩm của tác giả đều có chất lượng và số phận khác nhau mà người sinh ra nó cũng chưa hiểu hết tâm tính đứa con tinh thần của mình. Và như phần đầu tôi đã nói: dù viết ở đâu cũng mong tác giả cố gắng thật nhiều để có những tác phẩm hay hơn nữa!...Trương Quang Thứhttps://www.blogger.com/profile/13916629543918162950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-32598601170407744032014-02-08T20:32:34.484+07:002014-02-08T20:32:34.484+07:00ngày xưa tôi bạn đồng hương
nay dà tách tỉnh nhưng...ngày xưa tôi bạn đồng hương<br />nay dà tách tỉnh nhưng đường không xa<br />nghệ an hà tĩnh quê choa...XuanLong'bloghttps://www.blogger.com/profile/03197643734505836556noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-90948945960851581942014-02-08T19:49:55.083+07:002014-02-08T19:49:55.083+07:00Và chị cũng chịu thua lão ấy thêm một lần nữa vậy....Và chị cũng chịu thua lão ấy thêm một lần nữa vậy.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-26744934639036020652014-02-08T19:48:13.952+07:002014-02-08T19:48:13.952+07:00Trước những lời nhận xét này, em chỉ biết vòng tay...Trước những lời nhận xét này, em chỉ biết vòng tay lại mà..."dạ" một tiếng lí nhí ( như cô học trò trả bài chưa hoàn chỉnh vậy). <br /> Ngoan thế là được chứ gì?Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-86138474373462512942014-02-08T19:44:58.166+07:002014-02-08T19:44:58.166+07:00Đúng thế anh, mọi nỗi bất hạnh đều chẳng là gì nếu...Đúng thế anh, mọi nỗi bất hạnh đều chẳng là gì nếu ta có niềm tin. Nhưng điều mà ai cũng phải nhớ: Cho đi là nhận lại!Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-3102605838217578222014-02-08T19:39:16.384+07:002014-02-08T19:39:16.384+07:00Chàng mà không tỏ nỗi niềm của em nữa thì ai tỏ. H...Chàng mà không tỏ nỗi niềm của em nữa thì ai tỏ. Hi hi...<br />Chờ chàng từ bấy đến giờ<br />Khi mơ, khi tỉnh cổ cò vẫn vươn.<br />Nếu như chàng sợ lạc đường<br />Em về Vĩnh Phúc đón chàng lên đây!Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-5938983622628305752014-02-08T19:35:00.399+07:002014-02-08T19:35:00.399+07:00Hay mủi lòng thế là biểu hiện của con người dễ...k...Hay mủi lòng thế là biểu hiện của con người dễ...khổ đó Hòa à. Nhân vật em bé đã cố nuôi dưỡng niềm tin đến hơi thở cuối cùng em nhỉ? Em mồ côi, cô đơn...vậy mà vẫn tin vào điều kì diệu sẽ xẩy ra, cớ gì ta phải buồn khổ, đúng không em?Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-5391048891324217672014-02-08T19:31:10.875+07:002014-02-08T19:31:10.875+07:00MRC ơi, viết truyện mà đang phải nghĩ từng khúc th...MRC ơi, viết truyện mà đang phải nghĩ từng khúc thế này nói chi đến tiểu thuyết! Nhưng lời nhận xét của MRC làm NT nở từng khúc... bụng đấy. Cảm ơn nhều nha.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-74719399835618881742014-02-08T19:27:46.234+07:002014-02-08T19:27:46.234+07:00Con no nhan xet nha.Con no nhan xet nha.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-15891854887732753642014-02-08T16:23:20.333+07:002014-02-08T16:23:20.333+07:00Cuốn hút quá chị ạ.
Đọc xong em thấy hình như em c...Cuốn hút quá chị ạ.<br />Đọc xong em thấy hình như em cũng tìm được thuốc chữa bệnh rồi.\<br />Em like cái com của lão xương sườn nhé - lão viết hết ý em muốn viết rồi.Lộc Vừnghttps://www.blogger.com/profile/09677218174928050504noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-2968323896205240832014-02-08T13:35:00.887+07:002014-02-08T13:35:00.887+07:00Truyện dành cho những người mất niềm tin và hy vọn...Truyện dành cho những người mất niềm tin và hy vọng vào những điều khó gặp. Vẫn cách dẫn truyện thiên về tự sự trong bút ký nhiều hơn là truyện ngắn. Văn phong trong sáng phần nào khỏa lấp kết cấu của câu truyện chưa thật vững về bố cục.<br /> Phần 1 viết thấy có dáng dấp truyện ngắn , vì nó đi sâu vào tâm lý và khai thác sự chuyển động của nhân vật. Phần tiếp theo lại sa đà vào nhiều vụ việc quá nên dàn trải và chân dung nhân vật chìm vào sự việc nhiều hơn , mang màu sắc ma mỵ nhiều hơn đời thật .<br /> Nguyễn Công Hoan khuyên người viết truyện ngắn nên biết dè xẻn chi tiết và sự việc. Vì những truyện ngắn hay của ông ấy luôn chỉ xoay quay một hoặc hai sự việc và đi sâu vào khai thác chủ thể. "Chiếc lược ngà"hay" Bông cẩm thạch " của Nguyễn Quang Sáng "Đôi mắt " Nam Cao, " Vợ nhặt " của Kim Lân ...đều viết trên nền xoay quanh một vài nhân vật.Những nhân vật trong truyện luôn sống động , làm người đọc thấy gần gũi với mình với đời thực. Những nhân vật ấy được khắc họa rõ nét về tính cách, cá tính tạo thành chân dung kiểu mẫu. Nhân vật càng cá tính , càng tính cách thì chân dung càng rõ nét.<br /> ... Có thể mọi người đọc câu chuyện trên theo sự tò mò về thầy Mo , về số phận của cô nàng và mấy anh chàng...vợ bỏ. Nhưng lão đọc truyện dưới góc độ của một người khó tính thì không mấy chú ý đến những mảng ấy mà chỉ chú ý nhiều đến nhân vật chính chuyển động với câu chuyện.<br /> Trong phạm vi blog , viết như thế này là quá hay và quá giỏi. Nhưng đòi hỏi của lão hơi cao khi kỳ vọng em viết về truyện ngắn. Những truyện ngắn có thể xuất hiện trên các trang báo ngoài phạm vi blog. Văn phong và cấu trúc các truyện trong em luôn mạch lạc và dành được nhiều chia sẻ , nhiều cảm xúc. Vì thế lão xin gõ đôi lời không phải để phê bình mà với kỳ vọng những truyện ngắn hay, mang dáng dấp rõ nét sắp tới.<br /> <br /> tan_262https://www.blogger.com/profile/01977189370057798577noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-61133813468763055992014-02-08T13:29:30.514+07:002014-02-08T13:29:30.514+07:00Vậy là bệnh ung thư niềm tin đã được chữa k...Vậy là bệnh ung thư niềm tin đã được chữa khỏi bằng phương thuốc hay và niềm tin của bệnh nhân đã làm nên điều kỳ diệu. Cảm ơn thầy thuốc, cảm ơn người bệnh, cảm ơn tác giả đã cho bạn đọc niềm lạc quan tin yêu vào cuộc sống vốn đầy trái ngang,bất hạnh nhưng cũng đầy tương lai tươi đẹp trong mọi hoàn cảnh!<br />"Đừng than phận khó ai ơi<br />Còn da lông mọc, còn chồi nẩy cây. (Ca dao)Trương Quang Thứhttps://www.blogger.com/profile/13916629543918162950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-541823243845038822014-02-08T13:06:39.265+07:002014-02-08T13:06:39.265+07:00Phần này như là bức thông điệp nhắn nhủ: "Tất...Phần này như là bức thông điệp nhắn nhủ: "Tất cả mọi người trong cuộc sống phải luôn có niềm tin! Có niềm tin là có tất cả". Chợt như lại văng vẳng câu nói của một lãnh tụ "Có tín tâm ắt sẽ có mùa xuân"!<br />Vậy là bệnh của cô nàng đó sẽ khỏi. Thày mo HNT sẽ bị thất nghiệp...Nhưng căn bệnh trầm kha muôn thưở của em thì vẫn là nan y khó chữa...họa may anh vào tận Quỳ Hợp thì mói có khả quan. Anh cho em dùng tạm đơn thuốc này để cầm cự:<br /><br />Ra Giêng làm chuyến xuất hành<br />Vào trong Quỳ hợp cho nhanh gặp nàng!<br />Đèo bòng, ắt phải đa mang<br />Khỏi bệnh ắt sẽ chuyển sang một nhà!<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/11332736792159528201noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-38790926272687400862014-02-08T12:20:58.337+07:002014-02-08T12:20:58.337+07:00Em gái chào chị Nhật Thành !
Bài viết của chị thật...Em gái chào chị Nhật Thành !<br />Bài viết của chị thật nhiều cảm xúc. VÀ...HÀNH TRÌNH CHỮA BỆNH đã làm nước mắt em tuôn rơi một cách tự nhiên. Lòng em như quặng lại khi đứa bé buông tay, nhắm mắt. Một sinh linh nhỏ bé đã đặt hết niềm tin của mình vào "chồi niềm tin", để rồi cuối cùng phải ra đi ở một nơi hoang vắng, không người thân. Nhưng sự hy sinh này vô cùng ý nghĩa. Bé đã đem lại "niềm tin" cho 4 con người bất hạnh. Họ như được sống lại với chính mình. <br />Cảm ơn bé. Cảm ơn thầy mo Nhật Thành.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/15509327020915084996noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-4022347262336115722014-02-08T11:22:51.114+07:002014-02-08T11:22:51.114+07:00T-H viết chuyện hấp dẫn quá ... đọc mà nguồi cảm x...T-H viết chuyện hấp dẫn quá ... đọc mà nguồi cảm xúc luôn thay đổi buồn vui mình như hòa vào trong thế giới chuyện của bạn....<br />Chúc T-H viết nhiều truyện hay như vậy nhé .... MÀ VIẾT TIỂU THUYẾT ĐI.... MƯA RỪNG CHIỀUhttps://www.blogger.com/profile/10292077963041537522noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-46474268479014636702014-02-08T10:44:37.477+07:002014-02-08T10:44:37.477+07:00Xong bai nhe!Xong bai nhe!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/10198058617641072976noreply@blogger.com