tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post935499515907231725..comments2023-12-15T17:46:28.611+07:00Comments on HƯƠNG NGÀN: MỘT CUỘC KIẾM TÌMHương ngànhttp://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comBlogger43125tag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-4031488073019743932014-03-04T10:51:37.571+07:002014-03-04T10:51:37.571+07:00Thưa anh Trứ và em Thành thân mến!
Mộc chơi blog c...Thưa anh Trứ và em Thành thân mến!<br />Mộc chơi blog cũng không lâu lắm nhưng đại thể là không phải lính mới ... toanh nên hiểu người và biết ta lắm lắm, tuy nhiên Mộc cũng rút ra một cách thức chung rằng chơi blog là một quá trình sàn lọc, học hỏi và tu tâm - tu tính - tu từ rất quý. Và, không ở đâu bằng chốn nầy, ngươi ta có thể tự xấu hổ, tự vã vào mặt mình, tự khẳng định mình ... nói chung các loại ... tự, kể cả tự sướng một cách âm thầm không ai biết, đó là cách để ta tự tồn tại, còn nếu để bàn dân thiên hạ biết về mình thì ôi thôi mình đã xếp bút nghiêng như một số người một thời đình đám nhưng bây giờ lặng lẽ, thậm chí không dám ... thò đầu ra mạng vì ... sợ giang hồ ném đá bởi ... đã dại dột chơi chiêu" thùng rỗng kêu to" rồi, Đặc biệt, trên thế giới ảo nầy tuy khuất người khuất mặt nhưng có những ý kiến đóng góp lập tức trở thành bạn, thành quân sư, thành thầy (về mặt nào đó) như Thành đã từng sửa sai cho Mộc vậy, nhưng có những cmt lợi dụng sự sơ sót của bạn để thoa má, lặng mạ, khinh miệt ... rất đáng buồn. Mộc gặp hết rồi, va đập hết rồi để rồi cuối cùng Mộc vẫn là Mộc bởi cái tình blog mới đáng quý, đáng trân trọng làm sao, còn tài năng tài thì đương nhiên "mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười rồi" hihihi!BÌNH ĐỊA MỘC (Đỗ Thanh Toàn)https://www.blogger.com/profile/01248550013621749423noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-21444778913526782352014-03-03T19:30:47.429+07:002014-03-03T19:30:47.429+07:00Với anh Bình Địa Mộc:
Anh yên tâm nhé, riêng về vụ...Với anh Bình Địa Mộc:<br />Anh yên tâm nhé, riêng về vụ dấu câu thì có trong chương trình học phổ thông mà em vẫn dạy cho học trò đó anh. SGK chính thống của Bộ GD anh à. Câu trần thuật có thể kết thúc bằng dấu (.), dấu (:), dấu (...). Trong văn cảnh trên có thể kết thúc bằng dấu (...) được. <br />Còn câu nghi vấn ấy trong lời thoại cũng bình thường thôi, vì khi nói( đọc), ta thay đổi ngữ điệu thay cho từ dùng tạo kiểu câu nghi vấn. Anh nói đúng, chỗ đó khựng lại một chút thì theo em hay hơn ạ.<br />Em rất quí những lời nhận xét mang tính thảo luận như thế này, cảm ơn anh thật nhiều.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-20817796044919665972014-03-03T13:44:29.197+07:002014-03-03T13:44:29.197+07:00Thân gửi anh Bình Địa Mộc!
Cảm ơn anh đã cả...Thân gửi anh Bình Địa Mộc!<br />Cảm ơn anh đã cảm thông và chia sẻ với tôi. Thật ra, tôi cũng ko dám nói là mình biết gì hơn anh đâu, nhưng cũng mạnh dạn nêu ra những cách hiểu và cảm nhận của mình để chúng ta cùng tham khảo. Chứ cái sự hiểu về các vấn đề nó mênh mông lắm anh à. Cho nên tôi cũng chỉ dám nhận mình là một cậu học trò nhỏ, phải cố gắng học hỏi đến hết đời vẫn chưa đủ. Nhất là "phong ba bão táp, không bằng ngữ pháp Việt Nam", nó luôn biến hóa, chuyển động ko ngừng. Những điều chúng ta trao đổi với nhau ở trên cũng chỉ là những khái niệm tương đối thôi.Tùy từng ngữ cảnh mà có thể dùng các dấu, câu sao cho linh hoạt và phù hợp anh ạ. Ngay như từ ngữ, bây giờ cũng đã xuất hiện thêm rất nhiều từ mới lạ rồi. Có thể nó chưa hẳn đã hay hoặc chính xác nhưng cũng làm mới, làm giàu cho kho tàng tiếng Việt và giúp câu văn có sự vận động, lấp lánh hoặc góc cạnh và sáng tạo hơn...<br />Tôi thỉnh thoảng vẫn sang nhà anh đọc, tuy ko để lại lời bình nhưng vẫn thầm khen và học cách viết của anh - nhất là thơ lục bát rất linh hoạt, na ná như là biến thể, làm cho câu thơ trở nên mới mẻ và ấn tượng... Chúc anh sức khỏe, thành công và mọi điều thật tốt đẹp anh nhé!Trương Quang Thứhttps://www.blogger.com/profile/13916629543918162950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-40595743010043909542014-03-03T12:15:47.076+07:002014-03-03T12:15:47.076+07:00Cảm ơn anh Thứ đã góp ý thêm, nhưng sau khi đọc cá...Cảm ơn anh Thứ đã góp ý thêm, nhưng sau khi đọc các cmt của các anh, các chị Mộc mò và google thì họ bảo đằng sau dấu chấm lững có viết hoa hay không thì cũng tùy và chưa ngả ngủ, kể cả đằng sau các dấu chấm than (!) dẩu hỏi (?) nữa mà chỉ có sau dấu chấm (.) là tuyệt đối viết hoa. <br />Về ý thứ 3 cũng vậy, hình thức là dấu chấm hỏi không đẹp, làm khựng lại câu văn vốn rất cần sự liền mạch trong truyện ngắn, ý thứ 2 là hãy để cho độc giả tự hiểu như Mộc đã trình bày lúc đầu. Vậy nên, giải quyết vấn đề vừa thấu tình đạt lí trong bất kì một tình huống nào quả thật là khó. Tuy nhiên Mộc cũng chỉ là người ham viết và hơi nhạy cảm trong ngôn ngữ nên chỉ nói thế thôi chứ Mộc cũng phải học hỏi anh Thứ và các bạn khác nhiều nữa ạ!BÌNH ĐỊA MỘC (Đỗ Thanh Toàn)https://www.blogger.com/profile/01248550013621749423noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-13214715744191907382014-03-02T22:58:51.337+07:002014-03-02T22:58:51.337+07:00í quên, đi Tương Dương về chắc vui? Xin chúc mừng ...í quên, đi Tương Dương về chắc vui? Xin chúc mừng nha.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-35572461418318728262014-03-02T22:54:58.635+07:002014-03-02T22:54:58.635+07:00Cảm ơn anh đã làm "sáng sự lẽ" những điề...Cảm ơn anh đã làm "sáng sự lẽ" những điều mà anh Mộc băn khoăn. Tuy nhiên, giải thích ngắn gọn như...chồng em (he he...) và em cũng tạm ổn rồi ạ.<br />Xin phép gọi tạm một chút thế không sao đâu nhá.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-64673720881494149202014-03-02T22:32:25.443+07:002014-03-02T22:32:25.443+07:00Mình cũng xin được chen ngang vào một chút t...Mình cũng xin được chen ngang vào một chút thế này: câu thứ 4 của BÌNH ĐỊA MỘC thì mình hoàn toàn tán đồng và nhất trí với bạn, vì mình cũng đã có lời com sơ qua đầu tiên cho truyên này rồi.<br />Về câu 1/: ở miền Bắc và Bắc Trung bộ gọi ngô là một loại cây lương thực. (tiếng Hán gọi hạt ngô là đại mễ - hạt gạo lớn). Trong cây ngô có gốc ngô, rễ ngô, lá ngô, hoa ngô (cờ) và bắp ngô. Bắp ngô có thể coi như là quả (trái) ngô mọc ở giữa thân. Nhà thơ Nguyễn Duy trong bài thơ NƯỚC NGÔ NON đã viết về một bà má Quảng Trị mời các con chiến sĩ giải phóng quân quà từ cây ngô thế này:<br />Cửa Việt bom dội trắng tay<br />Chỉ còn mấy bắp ngô này con ơi<br />Con về giữa buổi nắng nôi<br />Quà đồng chỉ có thế thôi, gọi là...<br /><br />Nghẹn ngào mẹ chẳng nói ra<br />Ngẹn ngào chiến sĩ nhận quà ngô non<br />Ít ngô mà lại nhiều con<br />Mẹ cười móm mém: hãy còn nước đây...<br />Bài thơ còn 2 khổ nữa nói về nước (bắp ngô) luộc, nhưng như vậy cũng đủ ta hình dung và hiểu Nhật Thành dùng từ "bắp ngô" theo phương ngữ miền Bắc và Bắc miền Trung là phổ thông và hoàn toàn chính xác.<br />Câu 2/: "Chuyến này, con sẽ làm ăn lớn đàng hoàng... Thôi, con gà cũng sắp thức dậy gáy rồi đấy."...Các dấu chấm lửng (...) sau chữ "đàng hoàng" trong trường hợp này, xem như dấu chấm hết câu (.), tiếp đó ta có thể viết hoa cho chữ đầu của câu tiếp theo...<br />Câu 3/: "Nhưng còn con tôi ? Tôi sẽ ở đây để đợi nó về…" Dấu chấm hỏi ở đây dùng trong trường hợp câu nghi vấn, thay cho các từ "thế nào", "ra sao", thì sao". V.v... Đây là một cách dùng từ giản tiện, cô đọng, có sức nén của truyện ngắn, càng biểu đạt ý nghĩa, làm giàu cho ngữ pháp Việt Nam...<br />Đôi điều mình góp ý và chia sẻ để rộng đường dư luận, rất mong được BÌNH ĐỊA MỘC cũng như chủ nhà và bạn đọc cảm thông nhé... Xin cảm ơn!<br /><br />Trương Quang Thứhttps://www.blogger.com/profile/13916629543918162950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-7697716173599598392014-03-02T21:12:56.931+07:002014-03-02T21:12:56.931+07:00Lâu ngày a2 mới ghé thăm em đó nha.Nhưng thôi, vì ...Lâu ngày a2 mới ghé thăm em đó nha.Nhưng thôi, vì được khen nên em cũng bỏ qua. He he...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-40968520674343712432014-03-02T21:10:33.170+07:002014-03-02T21:10:33.170+07:00Ơ hay! Tìm ai? Kiếm ai? Định tìm cả hai người đàn ...Ơ hay! Tìm ai? Kiếm ai? Định tìm cả hai người đàn bà đó chắc? Sợ bao nhiêu thiếu phụ khóc thầm mà không sợ thiếp khóc lu loa lên à? Hu hu...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-4588170364154608882014-03-02T19:27:04.032+07:002014-03-02T19:27:04.032+07:00thật xúc động khi dọc xong câu chuyện hay..hiểu th...thật xúc động khi dọc xong câu chuyện hay..hiểu thêm 1 cuộc đời buồn của người phụ nữ..dù chiến tranh đã qua rất lâu mà âm hưởng của nó còn lưu lại rất nhiều, rất lâu từng thân phận người khốn khổ..chúc mừng nhà văn đã ra lò câu chuyện hay...Hai Lúahttps://www.blogger.com/profile/16115084805100134084noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-44318986708867892612014-03-02T13:18:01.214+07:002014-03-02T13:18:01.214+07:00Anh vào Quỳ Hợp "kiếm, tìm"
Chuyện xưa c...Anh vào Quỳ Hợp "kiếm, tìm"<br />Chuyện xưa chắc đã im lìm trong tâm?<br />Bao nhiêu thiếu phụ khóc thầm?<br />Mối tình dang dở thăng trầm tháng năm...Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/11332736792159528201noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-7381378748398623102014-03-01T21:55:39.322+07:002014-03-01T21:55:39.322+07:00Em cũng vọc vạch chút cho vui vậy mà chị.
Chúc ch...Em cũng vọc vạch chút cho vui vậy mà chị. <br />Chúc chị chuẩn bị ngày 8/3 thật vui chị nhé. Em cũng đang làm chương trình cho Câu lạc bộ.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-24684117595429028932014-03-01T21:52:50.113+07:002014-03-01T21:52:50.113+07:00Cảm ơn em.Cảm ơn em.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-322644276214232742014-03-01T21:52:20.561+07:002014-03-01T21:52:20.561+07:00Hàng hiếm, khó kiếm, nhưng không được dấu diếm. Th...Hàng hiếm, khó kiếm, nhưng không được dấu diếm. Thế mới khổ anh Mộc à.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-13710274984832167172014-03-01T21:09:38.884+07:002014-03-01T21:09:38.884+07:00Em viết như nhà văn ấy nhỉ? Đúng là "Thân em ...Em viết như nhà văn ấy nhỉ? Đúng là "Thân em như hạt mưa sa.." Sắp đến ngày của chị em mình rồi! <br />Chị Ngựa đọc chuyện rồi đọc comment của mọi người và reply của em chị thấy vui lắm! Ngựa Mỏi Chân Rồihttps://www.blogger.com/profile/03727082833136150187noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-27841312039108741672014-03-01T16:01:08.845+07:002014-03-01T16:01:08.845+07:00Em sang thăm và Chúc chị ngày nghỉ cuối tuần bình ...Em sang thăm và Chúc chị ngày nghỉ cuối tuần bình yên và dạt dào niềm vuiAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/04593730782778406221noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-28151864359156132572014-03-01T11:32:08.176+07:002014-03-01T11:32:08.176+07:00lão ấy là mình ... dây đấy, tuy có hơi xương xẩu n...lão ấy là mình ... dây đấy, tuy có hơi xương xẩu nhưng thuộc hàng hiếm, hihihi!BÌNH ĐỊA MỘC (Đỗ Thanh Toàn)https://www.blogger.com/profile/01248550013621749423noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-37760370837352276292014-03-01T10:21:59.888+07:002014-03-01T10:21:59.888+07:00- Chuyến này, con sẽ làm ăn lớn đàng hoàng... Thôi...- Chuyến này, con sẽ làm ăn lớn đàng hoàng... Thôi, con gà cũng sắp thức dậy gáy rồi đấy. Ở đây bà cụ đang nhắc lại lời anh con trai cho khách nghe, chợt thấy trời đã sắp sáng nên bỏ lửng một chút rồi giục khách ngủ. Dấu (...) cũng có giá trị như kết thúc câu anh à. Còn cũng vì kiệm lời nên câu nghi vấn em bớt đi 2 từ: " Nhưng còn con tôi thì sao?" Ngữ pháp VN vẫn cho phép thế, đúng không anh?<br />Rất vui vì anh đã đọc kĩ và có những nhận xét em luôn mong đợi ở bạn bè.<br />Anh chúc hết mùa xuân thì hơi dài đó nha. Làm vợ lão Tan thì chỉ được một hồi thôi, vì lão còn bận ...nhiều vợ khác. He he...Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-14285858199738202102014-03-01T10:08:47.366+07:002014-03-01T10:08:47.366+07:00Về hay không là ở tấm lòng của người đời Thủy ạ.Về hay không là ở tấm lòng của người đời Thủy ạ.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-38841062632297137912014-03-01T10:04:33.513+07:002014-03-01T10:04:33.513+07:00cảm ơn sự chân tình của ... chồng, chúc cả nhà ta ...cảm ơn sự chân tình của ... chồng, chúc cả nhà ta vui hết mùa xuân nầy lun nha!BÌNH ĐỊA MỘC (Đỗ Thanh Toàn)https://www.blogger.com/profile/01248550013621749423noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-40257170053303875482014-03-01T08:07:31.790+07:002014-03-01T08:07:31.790+07:00Lão dừng lại lời còm của Mộc và khá tâm đắc cái tì...Lão dừng lại lời còm của Mộc và khá tâm đắc cái tình nghệ sĩ của người mang dòng máu nghệ sĩ trong lời còm .<br />Thắc mắc của Mộc là có cơ sở, nhưng thực tế phương ngữ lại đúng như tác giả viết. Miền nam goi bắp , miền bắc gọi ngô . Vùng miền núi và một số trung du miền trung gọi là bắp ngô .Qua những gì thể hiện , tác giả có một vốn sống khá vững khi viết về vùng miền núi , vùng đồng bào dân tộc Thái , nên cấu trúc truyện sống động và gần gũi đời thường. Đây chính là điểm mạnh của tác giả khi viết truyện này và cũng là yếu tố làm câu chuyện trở nên hấp dẫn , lôi cuốn.<br /> Đúng là truyện ngắn ít đất , cần dè xẻn chi tiết , tiết kiệm, như lời Mộc nhận xét. Qúa ham kể chuyện dễ sa vào lan man những gì không cần thiết. Truyện ngắn là nghệ thuật khắc họa nhân vật và cuộc sống , đừng đắp quá nhiều màu sắc vào một bức tranh . Và theo quan điểm văn học , viết càng ngắn càng hay . Ngắn gọn là lấp ló của tài năng ! <br /> Xin cảm ơn Mộc - mặc dù là nhà của...vợ ( hehe) lão cũng manh dạn gõ mấy lời từ khởi xướng đọc thấy sương sướng của Mộc ! tan_262https://www.blogger.com/profile/01977189370057798577noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-81178256851416766362014-03-01T05:25:36.453+07:002014-03-01T05:25:36.453+07:001/"bắp ngô, củ sắn, vắt xôi, hay có khi chỉ l...1/"bắp ngô, củ sắn, vắt xôi, hay có khi chỉ là bát canh rau rừng bỏ thêm con ốc, con cua..." thì rất hay nhưng bắp ngô hình như thừa 1 từ, ở quê Mộc gọi là trái bắp, còn trong sách giáo khoa ghi là ngô. Thành xem lại chi tiết nầy (truyện ngắn, ít đất, ít chữ nên phải thật tiết kiệm mới hay)<br />2/"Chuyến này, con sẽ làm ăn lớn đàng hoàng... Thôi, con gà cũng sắp thức dậy gáy rồi đấy." Không biết đằng sau dấu chấm lững có được viết hoa không nữa, bạn là giáo viên thì chắc rã hơn Mộc!<br />3/ "Nhưng còn con tôi ? Tôi sẽ ở đây để đợi nó về…" Câu nầy thì lại có dấu hỏi (?) nằm giữa câu. Nếu như là dấu chấm thì có được không hả bạn ?<br />4/ Về nội dung thì chặt chẽ, mạch lạc, hay kết thúc hơi lơ lủng, dúng bản chất dòng văn học thứ 3: để bạn đọc kết luận hộ chứ không phải tác giả hay nhân vật kết luận, đây là cách viết rất khó, bởi vì không có cái "tôi" tác phẩm làm chủ. Trung Quốc thường hay sử dụng phương pháp nầy và họ đã thành công. Bởi, "chắc chắn chúng ta sẽ đoàn tụ" vì nhân vật tin vào "sự linh thiêng" của ai kia ... đấy thuộc về thì tương lai, nó không những lơ lửng mà xa vời, không biết có được không nữa ... hơi ác!<br />Mộc ghé thăm bạn, đọc đi đọc lại thấy sướng cả nội dung và hình thức truyện, rất đáng học tập, còn những góp ý trên là theo phản xạ tự nhiên của một người cũng từng viết truyện ngắn và tứng được bạn đọc khen/chê dữ dội, thế thôi!<br />BÌNH ĐỊA MỘC (Đỗ Thanh Toàn)https://www.blogger.com/profile/01248550013621749423noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-75714582000983270962014-02-28T21:59:37.868+07:002014-02-28T21:59:37.868+07:00Thế rồi sao hả chị? Người đàn bà ấy có về ở với ng...Thế rồi sao hả chị? Người đàn bà ấy có về ở với người đã đi tìm mình không? Chị để cái kết cho mọi người tự suy đoán phải không ạ? Em hi vọng mọi điều sẽ tốt đẹp cho người đàn bà ấy. Tội nghiệp quá chị ạ! Châu Thanh Thủyhttps://www.blogger.com/profile/11853228388467444814noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-36249289389002039792014-02-28T20:46:09.407+07:002014-02-28T20:46:09.407+07:00Cảm ơn XS nha. Ngày xưa, người phụ nữ khổ thế, giờ...Cảm ơn XS nha. Ngày xưa, người phụ nữ khổ thế, giờ bù lại, XS lo mà...yêu đi ( là làm thơ tình mà tặng chị ấy. Hi hi...)Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2234098810913788300.post-55725287316320191462014-02-28T20:43:53.651+07:002014-02-28T20:43:53.651+07:00Cảm ơn em Báo Lộc nha.Cảm ơn em Báo Lộc nha.Hương ngànhttps://www.blogger.com/profile/08891481450195229191noreply@blogger.com