Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

CHỊ HÀ

                         Ngồi thế này chẳng biết có bị kiến cắn không?

   Chị cùng ông xã đến tận khách sạn đón chúng tôi về nhà chơi. Dù đã được thấy ảnh trên trang blog của bác Bu, nhưng tôi thật sự bất ngờ trước sự trẻ trung, xinh đẹp của chị. Khuôn mặt  không có màu trắng giả tạo phủ một lớp dày cộp như những phụ nữ lớn tuổi. Đôi mắt không có màu đen của nét chì tô đậm để tạo sự sắc sảo tạm thời. Gần sáu mươi, da chị vẫn trắng trẻo, hồng hào, rất mỏng mảnh và mềm mại. Chị cười tươi roi rói, chưa hề có nếp nhăn:
 - Nghe anh Toàn bảo có Nhật Thành và các cô ở đây, chị đến thăm người  Nghệ ta một chút.
 Tôi thấy như mình  đã quen thân chị từ lâu. Có lẽ do sự giản dị tự nhiên hay nụ cười thân thiện dễ mến của chị mà làm người nói chuyện có cảm giác đó chăng? Tôi tròn mắt:
- Chị trẻ và xinh quá đi! Bác Bu thật khéo chọn vợ!
.- Đâu! Cô ấy chọn tôi đấy chứ! - Bác Bu cười, nhìn chị âu yếm.
Các cô trong phòng cũng cười, bảo: "Vì bác "không cho chúng nó thoát" nên chị làm gì có cơ hội thoát ra để chọn ai?"
 Thế là chưa kịp hỏi thăm, bác Bu "khoe" về cuộc tình duyên "trời bắt ép" của mình: Cô nàng hai mốt tuổi được mệnh danh là " người đẹp tủ lạnh", làm bao chàng trai hóa đá, lại phải lòng và bám riết lấy cái lão gần băm lăm, đang ế sưng ế sỉa vì không biết tán gái! Đã thế, lão lại tìm cách trốn người đẹp. Khi bất đắc dĩ phải gặp thì mặt lạnh như tiền. Hóa ra lão sợ. Hỏi sợ gì, bảo sợ cô ấy trẻ quá, đẹp quá.Trời ạ, đàn ông con trai người ta chỉ chê phụ nữ già và xấu, lão lại chê trẻ và xinh!
  Chị cũng hào hứng kể, ngày ấy anh càng tránh, mình càng quyết tâm bám bằng được! Cuối cùng anh phải miễn cưỡng ra gặp. Gặp rồi phải nói chuyện. Chị tán một thời gian thì anh đổ lăn quay! Chị nói rồi cười thoải mái. Chúng tôi cũng cười và chia sẻ niềm hạnh phúc đang ngời lên trong đôi mắt hai người.
 Tôi cùng mấy cô giáo về nhà anh chị ở khu chung cư 21 tầng. Chẳng biết cách khách sạn bao xa vì tiền tắc xi chị đã trả trước cả ba chuyến đi và về. Nhà anh chị cơ man nào là sách! Sách dày ken chật ních trên giá, kín các bức tường. Sách đóng hộp đẩy xuống gầm phản. Sách nằm cả lên giường. Sách chen cả không gian khiêm tốn nơi bàn thờ tổ tiên. Khi anh dẫn chúng tôi đến từng giá sách để giới thiệu, chị  nói về xuất xứ của những cuốn sách quí.Có cuốn anh lặn lội khắp nơi để tìm, có cuốn là bạn bè tặng. Có những cuốn anh tìm mãi không thấy, nhân một lần chị đi chơi xa bắt gặp, thế là mua luôn, giá của nó đến tiền triệu! Thử hỏi, đã mấy người vợ dám bỏ cả triệu bạc để mua một cuốn sách chỉ vì đam mê đọc của chồng? Chị lại cười: "Chị thì chẳng đọc, chỉ mua cho anh ấy thôi" Hôm nay viết những dòng này chợt nhớ bác Hiệp từng thú nhận:" Nhiều khi vác cả bộ từ điển về phải dấu vợ...". Việc ấy là thường, chỉ có việc chị Hà vui vẻ bỏ ra bao nhiêu tiền khuân sách về cho chồng mới là khác thường!
  Nói đến sự khác thường, chị kể: "Hồi chị làm cán bộ tín dụng, có lần khách hàng biếu một gói quà nhân tết nguyên đán, phát hiện trong đó có cái phong bì, anh ấy bắt chị đi trả ngay trong đêm. Đêm cuối năm tối như mực, đạp xe tìm đến được nhà khách hàng trả lại cái phong bì, đến là khổ!" Tôi đùa: "Thì chị dấu đi, nói là trả lại rồi, anh làm sao biết?" Chị nhìn tôi, dịu dàng:
- Không được đâu em, anh ấy bảo trả là phải trả, anh ấy bảo đi là phải đi ngay. 
 Tôi thầm nghĩ: "Đúng là đàn bà xứ Nghệ!" Chẳng biết nên coi là ưu hay nhược, nhưng đàn bà xứ Nghệ vẫn phong kiến lắm, họ chấp nhận tính gia trưởng của người đàn ông một cách  thoải mái. "Muốn nói khôông làm nhôông mà nói!". Chồng đã nói thì dù sai cũng phải công nhận là đúng. Cấm cãi! 
  Chị lại tiếp:
- Tính anh ấy thế. Giờ về hưu chỉ ba đồng lương, nhưng khi đương chức đương quyền cũng chỉ sống trong sạch với lương ba cọc ba đồng, chẳng bao giờ nhận một chút gì gọi là của biếu xén!
  Anh là người rất hay chuyện. Chuyện văn chương, chuyện chính trị, chuyện đời thường của những người nổi tiếng... Chuyện nọ nối tiếp chuyện kia không dứt. Chúng tôi cứ há hốc mồm mà nghe vì chuyện gì cũng lạ, cũng mới, cũng hay đối với mấy cô giáo miền núi. Chị nghe rồi, biết rồi nhưng vẫn ngồi nghe chăm chú, thỉnh thoảng còn bổ sung những chi tiết còn thiếu làm anh  thêm hào hứng kể. Đang say sưa như thế, chị nhắc:
- Đến giờ uống thuốc rồi đó anh.
 Hóa ra anh bị tiểu đường hơn chục năm nay. Bệnh tiểu đường ăn uống kiêng khem nhiều, lại phải uống thuốc đúng giờ. Chị nói như thanh minh:
- Đấy, vì thế nên chị có rời anh ra được đâu. Anh ở nhà thì chị ở nhà, anh đi đâu chị đi theo đó. Lâu lắm rồi chị cũng chưa về quê được!
  Nhắc đến về quê, anh lại khoe:
- Em gái của chị Hà cũng xinh và giỏi lắm. Ngày trước chị lấy anh bị bố mẹ phản đối quyết liệt. Nhưng thời gian sau thì lại bảo: "Bố mẹ mong em gái con cũng lấy được một người như chồng con là được!"
 Tôi thì lại nghĩ: " Anh Toàn chắc kiếp trước khéo đường tu nên kiếp này mới được Trời Phật  mang chị Hà đến tặng cho đấy!" 
 Chuẩn bị ngày Phụ nữ Việt Nam, chẳng biết bác Bu đã chuẩn bị quà gì cho chị chưa nhỉ?
                                             
                                              Bắt đầu mùa lạnh 2015.
  
Gái Đô Lương!




33 nhận xét:

  1. Hiện lên trong trang viết là nét đẹp truyền thống của gái Đô lương nhà choa xứng danh - " Trai Cát Ngạn - Gái Đô Lương" lan truyền từ bao đời nay trong dân gian Xứ Nghệ. Chính câu này đã bay xa tiếng thơm thảo , bay xa nét đẹp của người con gái , vượt biên giới của Xứ Nghệ vào tận đất Quảng Bình và chui vào tai Bác Bu... Dòng Nhật lệ và Kiến Giang không đủ vỗ về an ủi được ước mơ của bác, mà nó cứ thổn thức, thúc dục bác ngóng về tiếng sóng vỗ vào bờ của sông La - sông Lam Xứ Nghệ .
    Nghe nói thời ấy bác Bu vẫn vượt Đèo Ngang thường xuyên đi ra Xứ Nghệ tìm câu ca truyền miệng này nhiều lần và vì nhiều lần nên đã thông thuộc ngữ cảnh ở đây, từ đó có một số tiểu luận, phản biện rất sâu sắc về nghĩa của từ trong bài thơ cảm tác Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan trên tuần báo Văn Nghệ năm nào .
    Thực ra bác Bu có ý tìm về....Đức Thọ. Vì vùng nà có câu hay hơn , nổi tiếng hơn- " Nón Ba Đồn , L...Đức Thọ " vẫn lưu truyền trong dân gian như một đặc sản của Xứ Nghệ. Nhưng vì bác hăng máu quá , lại không biết đường nên vượt qua luôn Đức Thọ mà không hề hay biết. Vùng Xứ Nghệ thường là bán sơn địa , ruộng ít , đồi núi chiếm phần đa nên huyện nào cũng na ná huyện nào . Đến khi dừng chân hỏi ra thì đã là địa phận của huyện Đô Lương. Do đọc nhiều sách báo , bác Bu biết ngay ...Gái Đô lương cũng nổi tiếng chẳng kém cạnh gì vùng...Đức Thọ. Không Đức Thọ thì Đô lương vẫn tốt . Vậy là bác hạ trại , vào khấn vái ngôi đền cạnh Quốc lộ 7 nhờ phù hộ , độ trì tìm vợ. Không ngờ ngôi đền này rất linh thiêng , đã ..." Duyệt " ngay cho bác một hoa hậu vùng ven thị trấn , vừa trẻ vừa xinh , vừa ...vừa cấy chi cũng đẹp. ( Đây là Đền Đức Hoàng - ven thi trấn thuộc xã Yên Sơn bây giờ).
    Nói lên chuyện này để mọi người biết thêm là không phải Chị Hà tán bác Bu mà cũng không hẳn bác Bu tán chị Hà. Duyên số nó đến ắt đến , mặc dù nghe như...cổ tích nhưng là thật hoàn toàn. Hình ảnh chị Hà trong bài viết là thêm minh chứng cho cái đẹp , cho cấy chi cũng đẹp của gái Đô lương quêchoa.com .
    Nhưng mà...Trong buôn bán chỉ một bên bị lừa ,nhưng trong hôn nhân thường thì cả hai đều bị ...lừa ! Cách lừa của vợ chồng bác bu thật đáng ...thèm cho người đời.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một câu chuyện tình vừa thực vừa ảo. Nó thực vì gắn với các địa danh, các câu tục ngữ truyền khẩu đời này sang đời khác, những chi tiết về nhân vật là có thật. Cái ảo là những yếu tố thần kì giúp nhân vật tìm được người bạn đời như trong mộng! Hóa ra, người nam giới đi tìm một nửa của mình nó công phu, tốn kém, vất vả, cơ cực như thế à?
      Qua lời com thì biết chữ của lão đã có hiện tượng ...ngọ nguậy để nở ra rồi đấy. Chờ bài viết mới chúc mừng ngày chị em lão nhé.

      Xóa
  2. Ôi ! Chú Bu mà đọc lời này của chị iu, cho chú chết vì sung sướng luôn đi. hì hì.
    Đúng là ai chọn ai không quan trọng, miễn là chọn đc rùi mà...keo sơn nhường nhịn mỗi người một chút, cảm thông với những cái riêng của đối phương một chút thì mới bền và lâu dài chị hén. Như tụi em trẻ, chuyện gì cũng thích đc phần hơn, phải ...hơn mới chịu, nhịn chút là thấy thiệt thòi . Đọc chị Hà, ngẫm lại mình, mới hiểu, nhường nhịn một chút thế hóa ra hay, cái nhận đc lại nhiều hơn cả cái cho đi nữa chứ.
    Gia đình chú Bu hạnh phúc ghê lun.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nói vui chứ, em thấy chú Bu đẹp trai bà cố lun. Cái nét đẹp hiền á. Xem ra, hồi trẻ k bị gái tán cũng k đc. đẹp quá mà bảo.

      Xóa
    2. Người ta bảo: phía sau sự thành đạt của người đàn ông có bóng dáng người phụ nữ. Chị thấy đơn giản hơn: phía sau hạnh phúc của người đàn ông là một người phụ nữ ít tham vọng.
      Chị Hà có thể coi là mẫu hình của người phụ nữ với nét đẹp truyền thống kể cả ngoại hình lẫn tính cách.
      Mỗi việc làm của chị trong bài viết: chăm lo cho chồng về đời sống tinh thần, chăm sóc cho chồng về sức khỏe, hay đơn giản chỉ là việc làm đẹp mặt chồng khi có khách...đều là những việc mà thế hệ trẻ ngày nay cần học tập.

      Xóa
  3. Tôi có duyên được gặp bác Bu và chị Hà nhiều lần, thật sự "cặp" này thật xứng đôi vửa lứa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đôi thì xứng rồi, nhưng lứa thì không vừa! Khi bác Bu là chàng thanh niên 20 tuổi thì chị Hà mới là cô bé lên 7. Hồi đó bác Bu đi qua làng, thấy cô bé xinh xắn, trêu một câu: "Lớn nhanh chú chờ" Thế là cô bé lớn lên đi tìm bằng được, còn bác Bu thì cũng chờ bằng được. Thế mới gọi là duyên, bác Hiệp nhỉ?

      Xóa
  4. Sao Bác Bu này dại thía không biết , đi gặp người đẹp mà để vợ đi kèm không tìm cách lẻn đi một mình thì Salam ... chê . Phải Lựu Đạn như Salam mới được , cuối tháng này có việc xuống Vũng Tàu sẽ ghé nhà bác Bu chơi

    Trả lờiXóa
  5. [IMG]http://i888.photobucket.com/albums/ac87/bulukhin/anhdentrangHA.jpg[/IMG]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất tiếc blog của bạn không thể còm ảnh vào được

      Xóa
    2. Trong hợp đồng làm nhà lúc đầu không có điều khoản thiết kế chức năng gắn ảnh bác Bu ạ.Bác Bu cop đường dẫn để NT cho lên bài nào!

      Xóa
    3. Đường link của bác Bu dẫn ở trên là có ảnh chị Hà đó Nhật Thành ạ. Chỉ cần bỏ các ký hiệu, ký tự [IMG] và [/IMG] ở đầu và cuối đường link (không đưa vào) rồi em bôi đen đường dẫn để kéo lên hoặc cop dán vào trên màn hình và Enter là OK ngay mà:
      http://i888.photobucket.com/albums/ac87/bulukhin/anhdentrangHA.jpg

      Xóa
    4. Đường link của bác Bu dẫn ở trên là có ảnh chị Hà đó Nhật Thành ạ. Chỉ cần bỏ các ký hiệu, ký tự [IMG] và [/IMG] ở đầu và cuối đường link (không đưa vào) rồi em bôi đen đường dẫn để kéo lên hoặc cop dán vào trên màn hình và Enter là OK ngay mà:
      http://i888.photobucket.com/albums/ac87/bulukhin/anhdentrangHA.jpg

      Xóa
    5. Em biết rồi, cảm ơn anh.

      Xóa
  6. Chị Hà là một người vợ mẫu mực đẹp người đẹp nết hết lòng yêu thương tận tụy với chồng. Nhưng tôi nghĩ bác Bu cũng là người chồng tiêu biểu rất đáng ca ngợi. Chính sự chuẩn mực của bác Bu đã làm giàu thêm tình yêu cho người bạn đời để bác càng được thêm "sang" vì vợ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hạnh phúc của chị Hà là được nâng khăn sửa túi cho một người bạn đời mà mình yêu thương! Phụ nữ chỉ cần có thế, phải không anh?

      Xóa
  7. VT sắp cúp điện ngày mai còm tiếp

    Trả lờiXóa
  8. 1- Cuộc nam du của Nhật Thành tưởng là xong xuôi với câu chuyện anh Salam đến thăm ở khách sạn, không ngờ hôm nay còn dan díu với chị Hà. Mới hay cái hồn cốt Nghệ trong từng con người Nghệ như ăng ten thu phát, nhận ra nhau mau lẹ hơn bất kì một sóng âm nào. NT hiểu không, hôm ấy bu bảo Hà cùng đi đến khách sạn Hà Kiều Anh để khỏi một mình lúng túng như gà mắc tóc trước nhiều cô giáo Quỳ Hợp, vui tính, hồn nhiên, mà bu tui rất… hãi hùng. Hồi trai trẻ thấy người xấu thì không quan tâm, thấy người đẹp thì mê, nhưng mê rồi để dó, nghỉ bụng người ta xinh đẹp, mình hàng lối nào mà nghỉ đến họ, cứ thể cho qua ngày đoạn tháng. Mới đây một hoa khôi Đồng Hới nói với bu trước mặt Hà: “hồi xưa anh Toàn nhìn đâu trên trời, coi bọn em như củ khoai củ sắn ”. Thế có oan uổng cho cái thân bu tui không…

    2- Nhập tỉnh Bình Trị Thiên, bu ở vào cái tuổi 32, rất sợ mạ (mẹ) bắt lấy vợ. Hình như trời sinh ra bu không phải để sống với phụ nữ, lúc nào cũng rất kiêu kỳ và lúc nào cũng rất tự ti. Bu tui không có điểm quân bình trong suy nghỉ về người khác giới. Câu chuyện của Bu bắt đầu từ sự mê nhạc, suốt ngày “ngâm cứu” hòa âm, đối vị…Mê lý thuyết chớ lười thực hành, nên phải bỏ ra ba tháng lương mua một cây đàn ghi ta cực hay cho một cậu bạn tên là Phúc chơi cho nghe. Phúc như ma mị, hể bật đàn lên là bu tui không còn bụng dạ nào nghỉ đến việc gì nữa. Hai đứa mê đàn và mê nhau cứ như hình với bóng. Mẹ Phúc bảo bu, tui có đứa con gái gả chồng mất rồi. Hôm nào nhập tỉnh Bình - Trị -Thiên, tui vô Huế tìm vợ cho anh. Tưởng bà già nói cho vui ai ngờ bà làm thật. Chở bà già sau xe máy chạy trên đường phố Huế mà bu khấp khởi lo, chao ôi, phải vào nhà một cô gái nào đó thì ngượng ngùng xấu hổ lắm. Nói có trời làm chứng, bu chưa từng đến nhà một cô gái nào để làm quen, mà các bậc cha chú bu cũng vậy, có lẽ nền giáo dục kiểu nhà quan nó sinh ra thế chăng. May thay, bà già không đến nhà cô gái nào mà đến nhà người bạn thân - cô Bảng làm ở Ngân hàng Công thương. Bà già vào đề: Chị Bảng, tui có việc gấp phải trở về Đồng Hới ngay, tui nhờ chị giúp tìm vợ cho anh chàng này, đẹp trai, cái gì cũng giỏi, nhưng chuyện vợ con thì trì trệ bảo thủ quá trời luôn. Cô Bảng nhận lời liền và nói: Chừ tui đưa ra hai phương án cho chú chọn một .
    - Một: chờ con gái tui học bên Bun ga ri về tui gã cho
    - Hai: Tui giới thiệu chú một cô ở Ngân hàng Công thương vừa trẻ vừa đẹp.
    Bu tui hoảng hồn, nói lí nhí thế nào đó mà cô Bảng nghe ra bu chọn phương án hai… hihi

    Trả lờiXóa
  9. 3- Một buổi tối vợ chồng cô Bảng đến chỗ bu nói như ra lệnh: đi!! Ông bà dẫn bu đến nhà một cô người Hoa trên là Thục Quyên, được mô tả xinh nhất Ngân hàng Công thương Huế. Hôm đó Quyên đi họp Đoàn thanh niên phường, chú Quyên nói tiếng Việt như người ngọng, hiểu đại khái, ông bà và cậu ráng chờ Quyên chút xíu…Bu tui đứng ngồi như kiến đốt, một hai đòi về. Bắn không nên đền đạn, trưa hôm sau cô Bảng bảo bu chở đến phòng Tổ chức Ngân hàng Công thương, cô sang phòng kế toán gọi Hà đến và nói ngay: Trai tài gái sắc, trai chưa vợ, gái chưa chồng, hai đứa làm quen nhau đi …Bu lấy hết can đảm hỏi Hà, nhà em ở gần đây, dạ nhà em ở dưới chợ Mai cách đây 5 cây số. Chủ nhật em có đi chơi đâu không, dạ, em chỉ ở nhà với ba mẹ . Huế đẹp thế mà em…dạ, em cũng không thích Thành Phố Huế lắm. Bu thấy như người hụt chân, không biết nói gì thêm, liền giục cô Bảng ra về. Ngồi sau xe, cô trút cơn thịnh nộ. Mày ế vợ là phải, không gặp cô người Hoa tạm cho là được, vì lý lịch lôi thôi, đằng này Hà là con bé hoàn hảo về mọi phương diện…Hả, mày còn chê nó cái gì mà đang yên đang lành lại bỏ về, nói nghe coi. Dạ thưa cô Bảng, Hà có mọi tiêu chuẩn vượt xa sự mong muốn của cháu. Trẻ, xinh đẹp, cháu nhìn nghiêng thấy Hà có cái mũi đẹp đến độ hoàn hảo. Gia đình ngoại ở Đô Lương toàn học hành và Đảng viên, gia đình nội ở Huế toàn dũng sĩ diệt Mỹ, không một ai theo ngụy. Ba Hà là giám đốc tiếng tăm của Ngân hàng Phú Vang, mẹ Hà là một cán bộ ngân hàng trên cả gương mẫu. Nhưng …Nhưng cái gì nói đi… Dạ, cô ấy trẻ con và coi bộ hơi bị gàn. Cô Bảng phì cười nhảy xuống xe lôi bu vào một hiệu giải khát. Bây giờ cô hỏi thật, cháu có thích Hà không, dạ, có thích, có giám viết cho nó một lá thư không, dạ, giám viết. Cô lục túi xách lấy ra một tờ giấy trắng và cây bút bi, gạch đầu dòng lia lịa và hý hoáy viết. Cô thảo cho mày cái đề cương viết thư nghe chưa. Bu nhăn nhó, khỏi cần đề cương cô ơi, cháu viết được bài lý luận phê bình đăng báo của Hội nhà văn thì viết thư cho Hà được. Cháu xin thề…

    Trả lờiXóa
  10. 4- Huế 30.12.1976
    Hà,
    Hôn nọ anh gặp Hà ở Ngân hàng hoàn toàn không phải do tình cờ mà có kế hoạch trước. Chắc Hà ghét những cuộc gặp gỡ như vậy lắm nhưng … biết làm sao được, dầu sao thì chúng ta cũng đã gặp nhau rồi .
    Gặp, chưa nói được gì bây giờ lại viết thư, có lẽ Hà sẽ kêu lên cái anh này đường đột và liều lĩnh. Anh nhận thiếu sót, nhưng nếu Hà là anh thì mới thấy được sự liều lĩnh ấy cần thiết biết bao.
    Cô Bảng đã đưa vào tâm thức anh một cô Hà thật dễ thương. Chữ dễ thương của cô hội đủ những gì đẹp đẽ về một người con gái, cho đến khi gặp em anh thấy nói như cô là đủ, không thể thêm vào một mỹ từ nào nữa, chỉ hơi tiếc là em không thich thành phố Huế. Mong rằng sự thực ở đằng sau câu nói đó, người ta bảo con gái nói có là không , nói không là có…
    Mong Hà đừng quá im lặng sau khi đọc thư này của anh, cho dù trong em chưa có một ý niệm gì về anh cho rõ rệt. Hà hãy nói với anh một điều gì đó bằng lời, bằng chữ, theo cái cách Hà muốn để anh khỏi là người bị lãng quên. Chúng ta đều được cô Bảng thương yêu quý mến, chả nhẽ lại không đến được với nhau như là bạn bè bình thường sao.
    Anh không cho phép mình dài dòng thêm, chỉ nói lời sau cùng rằng anh rất muốn được gặp em một dịp nào đó đầu năm 1977.

    5- Nhận thư, Hà không đọc mà liệng vèo một phát từ đầu phòng đến cuối phòng. Lần lượt mười mấy cô chuyền nhau đọc và reo lên, ôi! Hà ơi cái anh bộ đội ni viết thư hay quá (hồi đó ai ở ngoài bắc vào đều được gọi là bộ đội). Nàng Thục Quyên nhỏ nhẹ bào Hà, anh Toàn đến nhà mình trước nhưng người gặp anh ấy trước lại là Hà. Duyên phận nó định ra thế... Mình đọc thư, thấy người con trai này chân tình, có học thức, không đáng để Hà yêu thương sao…Khi bu gõ những chữ này em Thục Quyên đang ở Mỹ, nàng rời Việt Nam trong vụ bài xích người Hoa.
    Sau bi kịch thư từ, bu tui bỏ không đi đường Hùng Vương qua trước Ngân hàng công thương. Cứ sợ gặp phải Thu Hà thì không biết chui vào đâu cho hết xấu hổ. huhu

    Trả lờiXóa
  11. 6- Ngay hôm sau, cô Bảng bảo bu, chiều nay cháu chở cô đến thăm ba mẹ Hà. Bu dựng đứng tóc gáy từ chố lia lịa: eo ôi, cô ấy cự tuyệt cháu, thư cháu thành tàu bay giấy rồi, còn đến mà làm gì nữa cô Bảng ơi. Cháu buồn cười, người miền nam nắm thắt lưng địch mà đánh mới thắng được Mỹ, tán gái cũng vậy, đánh đến cùng, đánh chết bỏ. Nam nhi quân tử mà chưa chi đã bỏ cuộc, nào chở cô đi…Ba mẹ Hà tiếp hai cô cháu không ra thân không ra sơ. Ông già đẩy về phía bu gọi thuốc Cửu Long, còn ông vổ vổ điếu cày quay nghiêng người hút thuốc Lào. Cô Bảng bắt đầu cho bu tui ngồi lên lưng hổ…Thưa anh chị, tui là Bảng trưởng phòng tổ chức Ngân hàng công thương. Người ngồi cạnh tui là chú Toàn kỹ sư, trưởng phòng thiết kế cầu đường Xí nghiệp Khảo sát Thiết kế ty Giao thông Vận tải. Bảng tui cũng có con gái bằng tuổi Hà đang học bên Bun ga ri. Là người mẹ nên tui rất hiểu tâm lý các cô gái. Hiện nay chú Toàn và Hà đang tìm hiểu nhau, tui thấy cô cậu quá đẹp đôi, hôm nay dẫn chú ấy đến ra mắt anh chị và xin anh chị cho chúng nó tiếp tục tìm hiểu. Mẹ Hà rặt ngôn ngữ Đô Lương thứ thiệt phúc đáp mạnh mẽ rằng, chị Bảng ơi, con gấy tui chưa bao lăm tuổi, còn phải học tập phấn đấu nhiều nhiều. Nó vụng về lắm, cấy chi cũng mẹ cũng mộ tay mẹ mần cho, vô bếp chin trái đạp phải gà, chin phải dậm phải vịt….

    Trên đường về cô Bảng chỉ thị bu: Từ nay một tuần cháu phải đến nhà Hà, ít nhất một lần, còn cháu biệt vô âm tín thì hó ra cô cháu mình hôm nay đến đùa bỡn nhà người ta sao…
    Và sáu tháng sau bu tui cưới vợ… hehe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì..bác Bu thấy NT "bịa" có tài không? Một chàng trai gần ba lăm tuổi, đang ế sưng ế sỉa vì không biết tán gái! Lại sợ chị Hà vì trẻ và xinh quá! Nhưng sáu tháng sau đó, như lời chị Hà kể thì chị phải chủ động tấn công mới bắt sống được anh chàng nhát gái ấy. Đúng là duyên trời bắt ép mà!
      Riêng vụ thư từ thì nếu là em, em cũng làm máy bay kiểu ấy thôi. Mới gặp nhau, xã giao đôi ba câu mà đã viết thư, chưa thể đủ cảm xúc mà đón nhận được trừ trường hợp đối phương đủ gây "choáng váng" trong phút đầu tiên gặp mặt. Mà bác Bu ngong chừng điệu bộ rụt rè, lấm lét thế thì khó choáng lắm!
      Nhưng mà công nhận bác cũng đánh nhanh thằng nhanh đấy. He he...

      Xóa
    2. Ôi trời ơi ! Chú Bu .... Quá dữ lun.
      Đọc thơ chú thế mà ... 6 tháng sau chú mới có vợ rước được cô Hà về dinh thì cũng là chậm á. Tình cảm trong trẻo dễ thương gì đâu luôn. đoc 5mà đám trẻ như em mơ ước gần chít k ra nè. hic hic
      Nhìn tấm ảnh trắng đen của cô Hà - ảnh này chắc chị Nhật Thnàh mới gắn sau chứ bữa em k thấy, thấy cô đẹp quá chú Bu ui. Đẹp vừa phúc hậu vừa sáng trưng hà. Kiểu này chú Bu k chết mới lạ á. hí hí

      Xóa
    3. Ảnh này chụp lúc chị Hà 50 rồi đó Thùy. Quá trẻ luôn! Ngoài đời chị ấy cũng xinh như thế.

      Xóa
  12. Wao ! Nhìn chị Hà hồi trẻ đẹp nhẩy , giống như " Nam Phương Hoàng Hậu " . Chắc là bác Bu ngoài 30 tuổi mới cưới vợ , khi cưới chắc là còn " Trai tân " nhể , thế thì Salam .... chê tợn .. he he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thời xưa còn có kẻng, ông sui à. Lơ mơ là họp kỉ luật, trả về nơi sản xuất ngay.
      Ảnh "Nam phương hoàng hậu" này chụp lúc 50 rồi đấy.

      Xóa
  13. http://i888.photobucket.com/albums/ac87/bulukhin/anhdentrangHA.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Làm theo nhà thơ mà không thành công phải cài đặt trong blogspot mới được.
      Có tính năng này để bạn bè còm ảnh thì hay lắm

      Xóa
    2. Ôi chà, muốn thì muốn lắm, nhưng máy em yếu lắm, không dám cài đặt hình ảnh, anh Bu à.

      Xóa