Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

CÚ SÚT NHẦM TAI HẠI!


Từ khi có “Ăn cắp” 2014 đến nay, xóm tôi xẩy ra bao nhiêu chuyện vừa buồn mà lại chỉ biết cười! Vậy nên mới nói là …buồn cười.
Thời buổi nay, nhà nào chẳng có một vài cái ti vi trong nhà, nhà nào chẳng có truyền hình cáp. Cớ sao các ông lại phải tập trung lại một chỗ để hò, để hét, để cãi vã ỏm tỏi cho cái trò nhố nhăng, dở người là hai hai người tranh nhau đá vào một quả bóng?  Mỗi đêm ba trận, sao các ông vẫn hào hứng, vẫn hồi hộp, vẫn háo hức, vẫn hớn hở như mới vào trận đầu trong đêm tân hôn  với cô vợ mới cưới? Tôi hỏi một mày râu vì sao lại thích bóng đá, gã bảo cái thú vị ở chỗ mình  phải giữ khư khư cái lỗ nhà mình để không cho thằng nào chọt vô, còn mình thì tìm mọi cách để chọt vô lỗ nhà người khác. Chọt được quả nào sướng quả đó. He he…
Có "ĂN CẮP" , cánh mày râu tập trung ăn uống, đánh bài, xem bóng thâu đêm. Vui chơi có thưởng mới gọi là vui. Thế là không chỉ đen – đỏ trong cá cược bóng đá mà còn đen- đỏ trong những hội bài.
Thủy điên tiết lên, Thủy dẫm chân dẫm cẳng, Thủy hờn dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ vì thằng chồng trời đánh chỉ biết có bóng và bóng, bỏ cô vợ mới cưới nằm suông cả tuần nay.
Sau mấy hội bài bị thua trắng tay, Cang (chồng Thủy) bực dọc đứng dậy, quyết định về nhà “giải xui” đồng thời làm lành với vợ.
 Chẳng cần bật đèn, Cang cũng vào đúng chiếc giường ấm áp của hai vợ chồng. Thấy vợ nằm quay mặt vào tường, Cang ôm ngang người, thủ thỉ: “Giận à?” Không trả lời. “ Yêu nhé?” Vẫn im lặng. Thôi, em cứ ngủ đi, để mặc anh với nó. Cang nghĩ thế và vào trận háo hức như một tiền đạo đang có bóng. Đối phương đã thức giấc và quyết liệt chống cự. Hành động ấy của đối phương làm Cang hào hứng hơn trong cuộc chơi. Sút mấy quả liên tiếp cực mạnh vào khung thành, Cang nằm vật ra, thoải mái tận hưởng cảm giác sung sướng cực độ của một cầu thủ sau khi làm bàn.
Bật đèn, dậy uống nước Cang hốt hoảng nhận ra: “Trời ơi! Mẹ vợ!”
Thì ra, thấy con gái bỏ về, mẹ lo nhà cửa nó bỏ không thế thì nguy.
 Nằm không ngủ được, mẹ lồm cồm dậy và đến nhà con gái ngủ để…giữ nhà. Ôi, chẳng biết đây là cú sút phản lưới…nào???

(Hì…câu chuyện thật đấy. Thật như Mỹ và Bồ hòa 2-2 vậy. Người viết chỉ thay tên nhân vật thôi.)





71 nhận xét:

  1. ÔI trời, thật hả chị???????????

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thật và khó tin như tỉ số hòa 2 đều giữa Mỹ và Bồ đó em. He...

      Xóa
    2. Em cũng nghĩ là mẹ vợ này "có vấn đề" chị ạ. Hihi

      Xóa
    3. NT ơi. Có mấy chỗ em đánh nhầm thành sai chính tả kìa:
      Sút nhầm chứ không phải xút; sảy ra chứ không phải xảy ra đâu em

      Xóa
    4. Theo em thì "xảy ra" là đúng chứ nhỉ?

      Xóa
    5. Viết "xút" thì sai rồi, lỗi do phát âm, nhưng tác giả không muốn sửa nữa.
      Ngoài đời, điều "có vấn đề" còn tệ hại hơn LV à. Người tình của mẹ cuối cùng lấy con đấy, lấy con rồi nhưng vẫn không dứt được tình cũ, nhưng chị không muốn đưa chi tiết đó vào nữa, để "nhầm" có lẽ đỡ đau lòng hơn.

      Xóa
  2. Sau này Trời mở tòa xử hai mẹ con Cang.
    - Cang cộng thêm tội đánh bạc phải 2 năm TÙ TREO
    - Mẹ vợ Cang phạm tội vì thương con rể, lại già yếu nên cho hưởng tù ngồi(Đỡ mỏi).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thực tế thì mẹ vợ mới tứ tuần. Đang độ hồi xuân chứ chưa già lắm đâu. Tội của mẹ vợ là cả nể, thương con nên ra nông nỗi ấy. Trong phiên tòa, người mẹ có thanh minh: "Thưa tòa, xin tòa hiểu cho, nếu tòa đang "bị tấn công" dang dở như thế cũng tặc lưỡi...thôi thì..." Hì hì...

      Xóa
  3. Trong cuộc sống không có điều gì là không thể không xảy ra. Nhưng sự nhầm lẫn ... sút nhầm của con rể vào lưới mẹ vợ thì thật vô cùng tai hại!...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "không có điều gì là không thể không xảy ra." viết như thế có nghĩa là " không có điều gì là có thể xẩy ra" đấy nhà thơ à. Hai từ phủ định liên tiếp thì thành một khẳng định mà.
      Thử nói em nghe, lưới mẹ vợ là lưới nhà hay lưới bạn?

      Xóa
    2. Lưới mẹ vợ thì cứ cho là lưới nhà đi. Tuy tai hại nhưng do nhầm, thôi thì "Con bé, mẹ bù" đi, trong nhà đóng cửa bảo nhau vậy. He he!...

      Xóa
  4. Mình cứ ngỡ...nào ngờ là thế !

    Trả lờiXóa
  5. Èo, kinh quá! Nếu chị không khẳng định là chuyện thật thì chả bao giờ OM tin đó là chuyện thật.
    Mà chắc là bà mẹ vợ này cũng... sao đó (thích chẳng hạn) mới không la lớn lên. Túm lại là bất bình thường!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có thể mẹ vợ ngủ say, sau đó nửa tỉnh nửa chưa...và có chống cự quyết liệt nhưng "mẹ con đóng cửa bảo nhau" chứ la lên thì càng dở. Khả năng thích thì cũng có thể. He he...

      Xóa
    2. Nếu chuyện này là có thật thì đích thị là mẹ vợ thích rồi. Nếu không thì chẳng cần la lớn chỉ cần nói rõ : "Mẹ đây mà" là đủ.

      Xóa
    3. Theo diễn biến của sự việc thì lúc đầu mẹ còn ngủ, khi thức giấc thì đã...
      Nhưng ngoài đời còn có chi tiết đau lòng hơn chị ạ, em không kể ra đây.

      Xóa
  6. thật khủng khiếp, một cái nhầm quá đổi kinh hoàng. chúc em mãi bình yên và vui vẻ nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngoài đời còn có trường hợp mẹ vợ-con rể cố tình nhầm đấy thôi anh. Cuộc sống này cái gì chẳng có thể xảy ra!
      Cảm ơn anh.

      Xóa
  7. Chị ơi! Chả lẽ bà mẹ vợ không kêu lên tiếng nào? Kêu lên là biết ngay là ai mà. Sao kì cục quá vậy?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu chị bị xút nhầm kiểu ấy cũng chẳng dại gì mà kêu lên đâu em. Thỉnh thoảng cho đời nó tươi lên một chút có sao? He he...

      Xóa
    2. Không ở tư cách ấy mà xút nhầm; tự nhiên nhảy xổ vào có mà ăn Penanti?
      Heheeeeee

      Xóa
    3. Quên cái chi tiết quan trọng để giới thiệu nhân vật: thằng con rể hơn mẹ vợ 5 tuổi, là người tình của mẹ từ khi mẹ góa chồng, do không muốn đi bước nữa nà lại thương tình nhân nên bảo con:
      " Ngồi lên cho mẹ lạy rồi hãy thưa" ( chế Kiều).
      Anh HT muốn ăn rau muống mà chẳng có gan lội hồ.

      Xóa
    4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    5. Hồ nào?
      Hồ ngày hay Hồ đêm?
      Hồ sen hay Hồ súng?
      Lội có Thành không em?
      Thành thì anh mừng lắm!
      Cười theo kiểu của tác giả: He! He!

      Xóa
  8. Viết vội mà cũng hay gớm; anh phục nhất cụm từ: "Thôi, em cứ ngủ đi, để mặc anh với nó" Về lĩnh vực này tác giả quả là nhà tâm lý siêu hạng.
    Còn cụm từ: "Đối phương đã thức giấc và quyết liệt chống cự" thì tác giả có ý bênh bạn cùng phái. Nhưng thấy cũng có lý, chả lẽ ừ ngay.
    Hí hì hi vui quá NT ạ.
    Hải Thăng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh quá hiểu phụ nữ! Hi hi...Chống cự quyết liệt nhưng không xô ra mà ôm chặt vào.

      Xóa
  9. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  10. Anh giật mình, vã mồ hôi tưởng người nào đó "sút" vào "lưới" của em (bà 12). Nhưng anh lại vỡ lẽ...không phải! Theo anh cuối câu chuyện phải có đoạn thanh minh giữa mẹ vợ và con rể. Đại khái con rể khi biết là mình sút nhầm không phải lưới của nhà chỉ còn biết thanh minh:
    - Hẳn nao hôm nay con cũng thấy hơi khang khác!
    Đây cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho những bà mẹ vợ còn trẻ, chớ có dại mà "trông nhà" hộ con gái! Cuối cùng thì mất toi cả chì lẫn chài!!!
    Nhân câu chuyện này của em, có lẽ lại là niềm "cảm hứng" để anh cho ra lò một bài mới chăng?
    Chúc em không bao giờ bị "sút" nhầm!
    (Em xóa hộ anh lời còm trên bởi nó là Nick của ngôi nhà đầu tiên khi anh chuyển sang blogspost)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ạ, sau việc đó mà còn ngồi thanh minh được với nhau sao? Kể cả hàng năm sau chắc gì họ đã dám nhìn vào mặt nhau.
      Làm gì mà mất cả chì lẫn chài? Được cả lưới lẫn cá chứ!
      Em đang chờ cơ hội để có ai đó (không phải con rể) xút nhầm đây. Anh liệu đấy! He he...

      Xóa
    2. Bà mẹ vừa mất con, vừa bị mất (và được) cái của mình! Nếu con gái mà biết được câu chuyện này thì có lẽ cũng từ mẹ luôn!
      Nói cho cùng lỗi là do Wordl cup! (Em sửa lại từ "Xút" thành "Sút" của đầu truyện đi. "Xút của em là dung dịc xút để tẩy rửa..He! He!)

      Xóa
    3. Thôi thì em cứ viết theo kiểu phiên âm vậy. Quan trọng gì anh, quí hồ nó lọt vào khung thành. He he...

      Xóa
  11. Chỉ bằng vào câu chữ thì câu chuyện xẩy được ra như thế vẫn thấy hơi vô lý. Nhưng như một ai đó đã nhận xét: mọi khả năng đều có thể xẩy ra mà. Qua chuyện này thì những ai muốn tránh bị "sút nhầm" có thể rút ra được bài học, mà những ai thích được "sút nhầm" cũng có thể học được một bài học. Riêng tôi thấy ứng xử của bà mẹ ở đây là hơi khó hiểu ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu chuyện có thật đấy. Nếu bà mẹ vợ dễ hiểu thì đâu còn là phụ nữ nữa, phải không Lặng lẽ thơ?
      Ở quê NT còn có nhiều chuyện vô lí hơn nữa kia.
      NT sang nhà đọc bài của bạn nhưng dài quá, phải đọc 2 hôm mới hết rồi nhận xét luôn nhé.

      Xóa
    2. Hơi khó tin dẫu đó là sự thật?

      Xóa
    3. Sự thật đó chị, em chỉ là người sắp xếp chi tiết thôi.

      Xóa
  12. Mìn chỉ "Lặng lẽ thơ" thôi chứ không biết viết lác gì. Đọc các bạn thấy bài nào hay hay hoặc có thông tin quý thì "chôm" về, để khi cần thì đọc lại "ngâm cứu" hoặc phổ biến cho người khác cùng biết. Khi nào sang . NT nếu có sang thăm "Lặng lẽ thơ", nếu thấy cần thì hãy đọc, không cần thò thôi. Không câu nệ phải đọc "trả nợ" nhau làm gì. Nhưng nhớ gọi mình một tiếng: "Lặng lẽ ơi, Ồn Ào (Hoặc HƯƠNG NGÀN) đã đến đây nè.". Thế là "lặng lẽ" đã thú lắm rồi. Có khi còn nẩy tứ làm được thơ cũng nên.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có bài thuốc của Trần Đăng Khoa quảng cáo bên nhà rất hay nhưng em không cóp được. Sao vậy nhỉ?

      Xóa
  13. Cái này thì anh cũng chịu. Anh chôm ở trang nào về cũng quên mất rồi. NT thử nháy vào ô xanh JS cho nó thành đỏ xem có cóp được không. Hoặc ấn Ctrl + C thử. Anh cũng chẳng thạo món này lắm đâu. Ai thiết kế trang HƯƠNG NGÀN mà lắm bòng bưởi bóng banh thế. Thế nhỡ "cầu thủ" họ vào nhà thì NT có giữ nối GÔN không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gôn của NT chẳng có thủ môn anh ạ. Vì thế chẳng ma nào xút vào vì có vào cũng không ai vỗ tay. He he...
      Phần hình nền bõng ban cam bưới này là em chọn, còn trang trí xung quanh do ...à quên, họ bảo phải bí mật. Vì thế, dù anh có đánh chết em cũng không khai ra anh Hải Thăng đâu! He he...

      Xóa
    2. Cái môn "túc cầu nguyên thủy" này thì chỉ có một "thủ môn" và một "tiền đạo" thôi. Nếu em đã "phạt thẻ đỏ" tiền đạo cũ, thì phải gấp rút tuyển "tiền đạo mới" đi. Hôm nào tuyển được tiền đạo mới, tổ chức "đá giao hữu" thì NT nhớ "truyền hình trực tiếp" đấy nhé.

      Xóa
    3. Yên tâm đi anh, chắc sẽ có nay mai, em mời anh chị đến dự trực tiếp luôn nha.

      Xóa
    4. Nếu đã "truyền hình trực tiếp" thì không phải mới. Chỉ cần thông báo "kênh và giờ" phát sóng thôi. Cố nhiên là anh và chị sẽ chăm chú trước màn hình để "cổ vũ cho đội nhà". Anh chỉ lo là giữa thủ môn và tiền đạo lại "mua bán tỷ số" với nhau thì trận đấu sẽ nhạt.

      Xóa
    5. Mua bán thì không, nhưng giao kèo thì có đấy. Không giao kèo trước là nguy hiểm anh Tuân à.

      Xóa
  14. Chị Nhật Thành viết hấp dẫn thật đấy..Em đọc mà cứ thấy như có chị trong ấy hay sao mà rành rẽ vậy hihii..
    Thật như Việt Nam năm 2018 vô địch "ăn cắp".

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thay tên rồi mà em vẫn nhận ra nhỉ? Tài thật đấy. He he...

      Xóa
    2. Tếu nhất là chị đấy! vậy là phải thật như Việt Nam vô địch "ăn cắp" năm 2014 này mới được..
      Chị sút trúng...
      Em sút mất cái còm bên nhà em của chị rồi...em sợ ông xã nhỡ vô đọc lại buồn....vậy là không có lỗi phải không chị...
      Vui nha chị..

      Xóa
  15. Anh đã thử nghiệm và tự tìm ra cách lấy bài từ LẶNG LẼ THƠ như sau:
    1-Bôi đen bài định lấy
    2-Ấn Ctrl + C
    3-Nháy con trỏ vào trang định dán rồi paste (dán)
    chúc NT thành công.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em làm được rồi anh ạ. Hôm qua là do con chuột của em nó bị...ốm. Hi hi...

      Xóa
  16. Vào đọc bài viết của gì mới nhận ra môt điều, dì của cháu ngày càng "Sờ tai". Trong câu trả lời đã có thêm mấy từ hihi hoặc hì hì :)
    Lâu lắm rồi hóng đọc truyện của dì mà không thấy dì viết. Chúc dì ngày càng thành công và không quên post truyện thường xuyên nhé.
    Thân ái, chào quyết thắng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đang buồn, chưa viết gì được. Để ít tháng nữa tìm cảm xúc đã Hùng à.

      Xóa
  17. Chị ơi, em đọc trên mạng, thấy cũng có chuyện mẹ vợ và con rể là tình nhân với nhau đó chị. Nên chuyện chị viết là điều có thể xảy ra mà.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải là điều có thể xảy ra - Mà là điều đã xảy ra. Trong lĩnh vực này còn nhiều sự việc đau lòng hơn nhiều. Nhật Thành viết như vậy là tốt, lời cảnh tỉnh cho những kẻ chưa bị lộ dừng lại khi chưa muộn.

      Xóa
    2. Chuyện trên mạng, chuyện ngoài đời...có những chuyện quá kinh khiếp, nhất là trong thế giới của những kẻ dư thừa vật chất hiện nay. Lối sống buông thả, sống gấp, coi thường đạo đức,luân lí...ở đâu mà chẳng có.Cảm ơn Thủy và anh Văn Thắng đã nhận ra điều sâu sắc ẩn trong câu chuyện.

      Xóa
  18. Đêm nay không biết đội nào "sút" vào "khung thành không có thủ môn" đây?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khung thành bỏ hoang thì có đội nào chơi không nhỉ? He he...
      Sân hỏng, lưới thủng, các cầu thủ bỏ đi tuốt!

      Xóa
  19. góp thơ vui cùng N Tmùa World cup nhé

    Đế vương ơi mấy lâu nay thiếp không sao ngủ được
    Đêm nằm nghe chàng hét sút sút đi
    Tay chàng khuơ chân đạp tứ bề
    Như xông trận diệt thù năm trước
    Ôi bốn năm một kỳ uôn cúp
    Chứ một năm mỗi trận thiếp chẳng chịu nỗi đâu
    Phần chàng quên âu yếm gối đầu
    Lại la hét thiếp làm sao chịu nỗi

    Góp cùng em vần thơ nóng hổi
    Xem thì xem đừng có bỏ nàng nghe..he heeeee

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bốn năm có một lần World cup
      Thiếp mỉm cười: chàng cứ việc xem đi
      Thiếp đã quen chịu đựng cả bốn mùa
      Thì một tháng có chi mà than vãn.
      Chàng hoa chân, múa tay, ủng hộ cho đội bạn
      Thiếp chỉn chu nồi cháo, ủng hộ để chàng ....say!
      phải thế không anh Ngọc Dũng?

      Xóa
  20. Xem ra cô em họ cũng đáo để. Dám đưa cái chuyện "sút không nhầm" lên mạng. Nghề nghiệp của anh gặp những chuyện đại loại như vầy không ít. Có chuyện vừa cười lại vừa buồn. Vì sỹ diện hoặc tránh bị tai tiếng hay để giữ cái gọi là hạnh phúc mà người ta đã "sướng" rồi lại đổ ác cho người làm mình "sướng". Có chuyện đã đưa ra làm ví dụ kinh điển trong các trường đào tạo cán bộ tư pháp đó Nhật Thành à.
    Em cứ vui nhiều nhé! Đứa nào nhạo em mà nó dấu tên là đứa hèn, không chấp em ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như em đã nói trên bài viết đó anh, chuyện buồn mà phải cười! "Nhầm" chỉ là cách em làm cho nó nhẹ đi, mang tính hài hước mà ngẫm thấy...buồn. Là người từng trải, em tin anh hiểu sâu sắc cái ngụ ý trong câu chuyện của em, kể cả cách nói bông đùa về bóng đá: "giữ khư khư cái lỗ nhà mình để không cho thằng nào chọt vô, còn mình thì tìm mọi cách để chọt vô lỗ nhà người khác. Chọt được quả nào sướng quả đó". Còn có những người đàn bà giả đóng vai trò là nạn nhân kiểu như: " Hắn cưỡng hiếp tôi, đe dọa tôi, vì sợ quá và vì thế yếu, tôi không làm gì được." " Vậy chị thấp thế, hắn cao thế, sao vẫn làm đứng đươc?" " Thì tôi phải kiễng chân lên chứ sao." Hừ!
      Người đọc tinh có thể nhận ra trong câu chuyện kể bằng giọng hài hước ấy là cái chua cay, sự đắng lòng và nỗi đau trước nhân tình thế thái anh ạ.
      Viết về cái xấu mà người đọc thấy kinh tởm và từ đó biết tránh xa nó, đó là sự thành công của người viết, phải không anh trai?
      Chúc anh mùa World cup thật vui anh nhé.

      Xóa
    2. "Dạ! thưa Tòa tôi kiễng chân lên" là ví dụ kinh điển mà anh đã được thầy dạy đấy! Đúng là con gái họ Hồ, nhưng biết nhiều thì cũng lắm thị phị đó em. Thôi kệ cha nó ,cuộc sồng mà em.
      Trên kia anh cm cho em tư tưởng bà tổ cô nhà ta (Hồ Xuân Hương) đấy. tìm mà xem nhé!

      Xóa
    3. Rồi, anh cũng ghê lắm cơ.

      Xóa
    4. Anh chỉ là con trai họ Hồ thôi. Con gái họ Hồ vừa giỏi, vừa xinh, vừa...đáo để. Anh có cô em út ở Tây, đến Tây cũng nể luôn.

      Xóa
  21. Sang em! Đầu tiên là cười một trận vì"Ăn cắp"
    Rồi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác! Quả thật. Chị Ngựa thật... ngu ngơ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngu ngơ thì mới ra thơ
      Khôn ngoan, lọc lõi ra "đô" chị à.
      Nhưng ngu ngơ mới thấy cuộc đời này đáng ...yêu!
      Vui nhiều chị nhé.

      Xóa
  22. Em lại qua xem thử đêm nay ông con rể có sút nhầm nữa không chị à! Đọc mà cứ tủm tỉm cười. Em thích nhất là những truyện có đoạn chị làm người đọc phải cười.

    Trả lờiXóa