Biết không phải ở giữa rằm
Là đêm cuối tháng âm thầm
giọt mưa
Mà sao vẫn cứ ngẩn ngơ
Hình như bất chợt trăng vừa
thoáng qua ?
Biết mình: cỏ dại ven bờ
Vết chân người dẫm ơ hờ vậy
thôi
Mà sao vẫn níu chút hơi
Ấp làm kỉ niệm khi người đi xa?
Biết người: trời rộng bao la
Ta : con chuồn nhỏ là là bờ ao
Cánh chuồn vẫn cứ khát khao
Một ngày nắng đẹp bay vào trời xanh !
Biết lời anh nói với em
Chỉ là chót lưỡi ngọt mềm đầu môi
Mà sao lòng vẫn bồi hồi
Con tim thổn thức hát lời mênh mang...
2/8/2014
Nhật Thành
( Hì...định đóng blog để ...tu, nhưng lại có cảm giác như bị...tù. Khổ thế!)
Ta - con chuồn nhỏ là là bờ ao
Trả lờiXóaNghe thấy tự ti quá chị ơi!
Thì đúng thế mà em.
XóaÔi, chào mừng chị mở cửa nhà nhé. Em vừa thắc mắc với một người là tại sao chị NT đóng blog, thế là blog mở liền.
Trả lờiXóaBài thơ này dịu dàng y như cái cô gì ôm hoa mặc áo dài trên kia chị ạ.
Nhưng mà em không thích hai câu này:
Biết mình: cỏ dại ven bờ
Vết chân người dẫm ơ hờ vậy thôi
Hì. Chị biết tại sao không???
Em không thích thì em biết chứ chị không biết. Chưa viết được truyện thì viết vu vơ cho đỡ buồn vậy mà.
XóaChị chỉ biết một điều thôi: cô bé Lộc Vừng dạo này chẳng muốn tiếp ai.Chạy qua chạy lại thấy chán.
Chị cứ đóng đóng mở mở suốt thế mà em.Chắc khi em thắc mắc thì linh tính báo cho chị biết chăng?
Em không thích "vết chân người dẫm", vì không thích một nhành cỏ dại mà bị...dẫm đạp lên. Em thích "người ngắm" cơ ạ.
XóaCỏ dại mọc ven bờ thành đám đấy, chẳng có nhành đâu. Người ta dẫm lên mà đi chứ đã mấy ai ngồi mà ngắm hở em?
XóaCả bài thơ là tâm trang thổn thức, khao khát một tình yêu nồng ấm . Dùng hai câu khá nặng nề như LV nhận xét cũng trúng ý lão. Nó vừa nặng nề không cần thiết , vừa có vẻ cực đoan LV nhỉ.
Xóa...Lão thích nhất khổ thơ cuối - Nó vừa thực vừa mộng , vừa nhắn gửi và vừa như thổ lộ rất giàu nữ tính.
Núp bóng LV kẻo bị...la rầy là...gặp quái gì cũng chê ! hehe
Có những nhành cỏ dại khiến người ta...đắm say hơn cả hoa hồng đó chị ơi.
XóaLão 262: em đồng ý với ý kiến của Lão. Dưng mà Lão núp bóng em nhỡ có chuyện xảy ra thì em không chịu trách nhiệm đâu nhé.
Lão Tan thường khôn ranh lọc lõi thế đó Lộc Vừng à.Nhưng nếu có chuyện gì gì đó mà xẩy ra thì tốt nhất em cứ ủng hộ bên phía chị là được. He he...
XóaVới chị, truyện là viết cho người, thơ là viết cho mình. Và hầu như nghĩ sao viết vậy, không thể viết khác tâm tình của mình được.
Ừ thì cỏ dại cũng muốn được người ngắm nhìn lắm chứ, cũng muốn được người nâng niu lắm chứ, nhưng hỏi có mấy ai ngồi ngắm cỏ dại bao giờ? Người ta có thể đắm say một nhành hoa dại nếu như nó cũng đẹp, cũng lạ, LV à.
Cỏ mọc bên bờ, người dẫm lên, cảm nhận được sự mềm mại, mát lành, thế là cỏ cũng hạnh phúc lắm rồi đấy, lão à.
Dù sao, được lão thích một khổ cuối là em đã sướng ngất ngây rồi. Lão không chê thì không còn là lão nữa, đúng không?
Em thăm chị rất nhiều lần mà toàn bị đuổi. Cả Lão Tan nữa cho em đường sang đến nơi đọc dòng chữ không được mời! huhuhu
Trả lờiXóaem về mai sang bình thơ sau chị nhé!
Lão thành thật xin lỗi XS. Thời gian qua lão tạm đóng blog để...tĩnh già. Lão vừa nổi hứng và mở lại blog , sẵn đây lão gửi lời mời em qua đọc. Mến thương.
XóaLâu rồi mới gặp lão đây
XóaBao ngày sang đấy bấy ngày về không
Đang chờ ý kiến tiếp theo của XS đây.
Xóathôi đừng em ơi !
Trả lờiXóaĐừng chi rứa nờ?
XóaAi làm tim Nhật Thành đau
Trả lờiXóaĐể tôi đem hắn phanh thây giữa đàng
Cớ sao để người đẹp buồn
Thả lời ong bướm rồi chuồn đi đâu....
hiiiiii......... thơ cho mình hay viết cho ai thế!.... Giận ai mà đòi đóng cửa blog vậy?...
Phanh thây kẻ ấy giữa đàng
XóaThì NT biết phải làm ra răng?
Thơ thì viết cho mình, nếu viết cho người thì phải có lời đề tặng chứ.
NT giận mình mà đóng cửa...khóc nhè thôi Mưa à.
. Thôi thì cứ sống bên đời
Trả lờiXóaBuồn thì tạm cất tiếng cười đón tay ............
..........
Thôi thì dù dở dù hay
XóaThơ vu vơ thế tùy người khen chê.
Cảm ơn TML đã chia sẻ nhé.
Dẫu không chúm chím nụ hồng
Trả lờiXóaKhông hoa đầu vụ đương nồng ngất ngây
Nghiêng chiều nửa bóng vơi đầy
Vẫn tươi vẻ ngọc vẫn say nét ngà
Đủ làm ngây ngất hồn ta
Biến hình thành cỏ vẫn là rất duyên
Ngả mình trên vạt cỏ mềm
Mà ta thấy cả ấm êm cuộc đời
Muốn hòa vào với đất trời
Để cùng cỏ hát mãi lờì tình ca
Theo ST, bài thơ là một nồng nàn yêu đương, là một bé nhỏ đến dễ thương của tâm hồn người thiếu phụ vẫn nghi ngờ mà vẫn tha thiết yêu thương
ST thích nhất khổ thơ này:
Biết người: trời rộng bao la
Ta : con chuồn nhỏ là là bờ ao
Cánh chuồn vẫn cứ khát khao
Một ngày nắng đẹp bay vào trời xanh !.
Chị ơi, phụ nữ chúng mình vẫn thường là thế: lí trí và tình cảm cứ cãi nhau kịch liệt. Lí trí thì tỉnh táo, cứng rắn, tình cảm thường u mê, yếu mềm. Nhưng cuối cùng, con tim đã thắng cái đầu bằng sự yếu mềm của mình đó chị.
XóaBiết trăng cuối tháng chẳng tròn
Trả lờiXóaDẫu không rực sáng nhưng còn lói le...
Dẫu không gắt nóng trưa hè
Vẫn còn ấm áp tràn trề ước mơ
Biết là "cỏ dại ven bờ"
Mà sao làm ngẩn, làm ngơ bao người?
"Biết là..." chỉ biết vậy thôi
Chẳng màng hy vọng...để rồi xót xa!
Cuối tháng, trời lại đổ mưa
XóaTrăng đâu mà có lói le hở chàng?
Chỉ là mộng tưởng hoang đường
Biết là...mà vẫn cứ vương tơ lòng!
Mấy lần em sang mà chị đóng cửa , hôm nay mới chạy sang tiếp đây chị ơi!
Trả lờiXóaBài thơ nồng nàn, nữ tính lạ lùng, nhưng..( lại vẫn nhưng ) hình như chính sự e dè, nữ tính, làm người phụ nữ trong bài thơ này.. vẫn giữ lại .. một chút riêng mình.(dẫu khiêm tốn ví mình như vạt cỏ ven đường)
Nhưng chị biết không? chính cái e lệ, khiêm tốn đó nó khiến người phụ nữ trong thơ đằm thắm hơn, khiến người muốn tìm phải.. thực sự tinh tế mới chạm được đến " hồn cỏ".
Em viết vội mấy dòng chia sẻ, chúc chị vui!
Chị cũng định đóng...rồi lại mở. Sang em toàn khóa lời com cũng buồn, vì không được trò chuyện.
XóaNhững cảm nhận của em như một nhành hoa ngát hương tặng chị rồi đó, cảm ơn em thật nhiều, Ếch nhé.
Hì, tại nhiều bài của em vớ vẩn nên em tạm khóa chị ạ!
XóaTrên mạng chẳng có gì tặng nhau ngoài một tấm lòng , nên em gõ vài dòng từ những gì em nghĩ, chị thích là em.vui rồi.:)
Hôm nay cỏ đã mọc dày
Trả lờiXóaCánh con chuồn nhỏ sắp bay lên trời
Nhiều người xúm lại đứng coi
Hương ngàn lại tỏa ra mùi thơm thơm...
..."Hôm nay cỏ đã mọc dày
XóaCánh con chuồn nhỏ sắp bay lên trời..."
Cỏ trong bà chúa XH thì lún phún , còn ở đây mọc dày (?)
".Nhiều người xúm lại đứng coi
Hương ngàn lại tỏa ra mùi thơm thơm..."
Cỏ tỏa ra hương thơm nghi ngút !
Đọc mấy câu thơ của nhà họ Đỗ , lão ngứa mấy cọng râu chen ngang vỗ tay một phát !
Cỏ đành phận cỏ người ơi
XóaDẫu dày hay ...mỏng suốt đời chẳng khôn!
Có mà tỏa ngát hương thơm
Chắc là chẳng dại năm bên vệ đường!
Cỏ là biểu tượng của nhân dân, của vạn đại, nơi lưu giữ và nuôi dưỡng những giá trị lâu bền. Cô ráo Hồ Nhật Thành đang có cái "phận cỏ" và cũng đang có cái khát vọng muốn "chinh phục bầu trời". Nhưng TUÂN đây cũng đã từng được "bám càng" bay vào vũ trụ rồi, chinh phục bầu trời rồi. Nhưng cũng chẳng để làm gì cả. Vì thế nhân dân mơi mắng cho "Dân còn một gạo chín mỳ / Bay vào vũ trụ làm gì hả Tuân?". Nhưng đã sinh ra làm kiếp chuồn chuồn thì cũng phải bay thôi chứ đỗ là đông nghĩa với nguy cơ: "Chuồn chuồn có cánh thì bay / Kẻo thằng kẻ trộm giơ tay bắt chuồn". Tuy không phải là kẻ trộm nhưng nếu ở gần thì anh cũng "giơ tay bắt chuồn" nghe.
XóaNgười ta có thể dùng một hình ảnh với nhiều nghĩa ẩn dụ khác nhau tùy theo văn cảnh, phải không anh?
XóaChuồn khao khát chốn trời xanh
Nhưng anh muốn bắt, chuồn đành....hạ xuống ngay!
He he...
Cùng một hình ảnh nhưng mang những nội dung ý nghĩa khác nhau thì tạo thành những "tứ" khác nhau. Ngược lại cùng một ý nhưng nằm trong những hình ảnh khác nhau cũng thành ra những tứ khác nhau. Cỏ trong Thường dân của Nguyễn Long là biểu tượng của nhân dân "Hòa vào trời đất mà xanh / Vô tư mấy kiếp mới thành thường dân". Cỏ trong thơ Nhật Thành hình như lại là thân phận một cô gái bình thường rẻ rúng dễ bị xâm phạm. Anh không thích cái tứ ấy. Anh thích cái tứ "chuồn chuồn bay trên trời". Càng thích cái tứ "Chuồn chuồn hạ cánh xuống cho anh dễ bắt". Nhưng chuồn chuồn phải bay ra đây cơ. Chứ em mà hạ cánh xuống Nghệ An thì còn lâu mới đến lượt anh.
XóaÈo!
XóaThực ra thì ta biết ta là một cô gái bình thường, nhưng lại có những khao khát hơn mức bình thường. Chẳng ai rẻ rúng ta cả đâu anh.
XóaChuồn chuồn bay đến quê anh
Chắc là cánh rã tan tành còn đâu?
Nếu may gặp chị Song Thu
Cho chuồn trú tạm gác chuồng....cu nhà mình.
He ...
Chiều qua anh ghé Thung Mây
XóaChuồn chuồn cấm thấy mảy may con nào
Chắc là chuồn đã bay cao
Hay là lại bị anh nào tóm đuôi
Buồn tình anh vội tháo lui
Bai bai Quỳ Hợp anh xuôi Cửa Lò
Èo!
XóaHoá ra ngay cả những người phụ nữ thông minh và tự tin cũng có lúc trở nên ngu ngơ và "ướt mèm" như vậy hả chị!
Trả lờiXóaNhưng kể ra, phải có những lúc như thế thì phụ nữ mới trở về chốn sâu thẳm, nơi cất giữ cái bản chất thật nhất của mình.
Mong chị luôn mở cửa! :D
Hì...
XóaThông minh nhưng mà dại đó OM à.Phụ nữ vẫn hay để tình cảm lấn át lí trí thế đó, phải không em?
Cái chốt cửa nhà chị bị hỏng nên thỉnh thoảng đóng lại để....sửa! He he..
nhớ ngày xưa anh có đọc một truyện ngắn có tựa đề là "trăng 30".
Trả lờiXóasang thăm em và chúc em buổi chiều vui vẻ nhé
Chắc là trăng trong tâm tưởng, phải không anh?
XóaChúc anh luôn vui!
Em là cỏ khát nắng trưa
Trả lờiXóaPhập phồng run rẩy đón mưa rào về
Mưa bóng mây chợt tan đi
Biết là có dịu chút gì cỏ ơi?
Cánh chuồn phận mỏng vậy thôi
Chở theo nắng đẹp giữa trời cao xanh
Như tình em với tình anh
Qua cơn giông bão, trong lành ấm êm!...
Hơn một tuần qua đi Bắc Giang về lại đi Vinh mệt và bận quá nên hôm nay mới ghé thăm em được. Anh chúc em vui và luôn tin tưởng tình yêu cuộc sống tươi đẹp nhé!
Cỏ đâu có khát nắng trưa
XóaChỉ là khát một giọt mưa mát lành
Muôn đời cỏ mãi vẫn xanh
Hừ...nghe bảo nhà thơ mới sắm được cái điện thoại xịn, nhắn tin không mất tiền nên đêm thành Vinh thức trắng với cô em nào đó. Không mệt mới là lạ! He he...
( Em cỏ khát giữa nắng trưa )
XóaNên anh làm một cơn mưa mát lành
Bóng mây dù lướt qua nhanh
Gió Lào đỡ nóng, cỏ xanh dịu dần...
Đêm thành Vinh thức thâu canh
Em không phủ sóng nên anh trọc trằn!... Hihiii...
Biết lời anh nói với em
Trả lờiXóaChỉ là chót lưỡi ngọt mềm đầu môi
Mà sao lòng vẫn bồi hồi
Con tim thổn thức hát lời mênh mang...
-----------------------------
Em mong sao có được cảm xúc như chị mà không được chị ơi! Em không thấy mình thổn thức hay bồi hồi nữa. Em tiêu luôn rồi!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaKhông thổn thức được là đo. Có lẽ Thủy nhìn đàn ông bằng con mắt HÌNH VIÊN ĐẠN đấy.... nên không có thiện cảm... mà không có thiện cảm thì làm sao có được rung động trái tim đôi lứa nhỉ.... hiiiiiiii......
Trả lờiXóaMưa ơi, hãy giúp Thủy nhìn đàn ông bằng đôi mắt HÌNH TRÁI TIM đi, được không?
XóaTrước tiên phải nói là bài thơ hay và rất hay là khác.
Trả lờiXóaNhà văn mà viết thơ hay
Thì văn rồi sẽ có ngày thành thơ.
Mỗi người một cảm nhận khác nhau, nên chỉ xin nói vụng với Nhật Thành ở đây: Trong cái ngọt ngào tưởng như yếu mềm của tác giả (hay nhân vật trong thơ) mình thấy có cái gì đó kiêu kiêu của một người tài ba, sắc sảo hiểu thấu tâm can của kẻ lừa dối, phỉnh phờ. Mà kẻ phỉnh phờ vẫn tưởng bở.
Hí hí em khôn ngoan lắm!
Bái phục! Bái phục!
À quên: Ảnh chụp ở đâu mà đẹp thế, thơ tay nghề cao đấy.
Trả lờiXóaTrước hết là...để cái mũi NT xẹp xuống một chút đã nào. Được anh Thọ Trường khen làm NT ...đỡ đẹp đi một chút!
XóaNhưng đính chính chút nha: chẳng ai lừa dối phỉnh phờ em đâu, chỉ là con tim em nó tự lừa dối mình, nó cãi lại lí trí của mình để ....yêu người mà thôi.
Khoe luôn: Ảnh chụp bằng di động của đứa bạn nhân dịp đi Vinh nhận phần thưởng dành cho bài viết xuất sắc về hoạt động công đoàn do Liên đoàn LĐ tỉnh và báo Lao động Nghệ An phát động. Chụp ban đêm, trong ánh điện nên thế chứ có tay nghề đâu mà cao hở anh.
Hì!
XóaĐỡ đẹp đi nhiều mà vẫn xinh
Bao người nghiêng ngả mộng si tình
Thọ Trường ân hận vô cùng tận
Em lỡ chuyến đi du ngoạn trời xanh
Thôi thông cảm cho anh nhé!
Gớm, toàn các " chàng trẻ" giàu trí tưởng bở thôi. Thấy em tôi mới lộ ra chút yếu mềm trong trái tim thiếu phụ mà đã sáp vô đông rứa.
Trả lờiXóaCứ để các chàng mơ và thèm đi em. Đó là quyền năng mà tạo hóa đã trao cho chị em phụ nữ mà
Phần lớn là như vậy, còn Thọ Trường thì không Song Thu nhỉ!
XóaChắc chi đã yếu mềm mô chị ơi. Cỏ dại bật mầm ghe lắm đấy. Hi...
XóaNỏ đúng mô mà bác Quách ơi
Trả lờiXóaThọ Trường cũng vẫn cứ tơi bời
Thương thương nhớ nhớ rồi mơ mộng
Mong gặp chuồn chuồn đẻ tóm đuôi
He...He...
TỰ THÚ VỚI SONG THU!
XóaBao giờ đến được Thung Mây
Bắt con chuồn ớt đang bay lỡm lờ
Nhốt vào giấc ngủ, bài thơ
Nhốt vào tim với ước mơ tính tình
Chuồn chuồn nay lại bớt xinh
Hí hì...
Anh Thọ Trường ơi chớ có đùa
XóaChuồn chuồn cánh yếu lại hay mơ
Nhốt vào giấc ngủ e không tiện
Khéo dám bay lên chín tầng xa!
Hì...chuồn chỉ dám bay là là mặt ao thôi, nhưng bay như thế, ngắm trời xanh nơi đáy nước chắc lung linh hơn nhiều!