"Nhặt làm gì em, ngày tháng cũ đánh rơi
Những mảnh vỡ thời gian không ghép thành hạnh phúc"*
Có phải chăng, em dại khờ góp nhặt
Để mảnh vỡ kia cứa nát tim mình?
Có phải em đơn phương trong một cuộc tình
Trót cởi áo trao ai nên giờ lạnh buốt?
Gom kỷ niệm, chợt thấy lòng thảng thốt:
Tình đã trao sao lại tiếc bao giờ?
Ừ thì thôi, nhặt nhạnh mảnh ngày xưa
Gói vào tấm khăn hồng kỷ niệm
Những lúc buồn mở ra lặng ngắm
Mảnh vỡ còn lấp lánh mãi không thôi!
Anh đã đi...anh đã đi rồi
Trên con đường xa xăm diệu vợi
Em dừng bước nhưng không còn đứng đợi
Bởi biết anh chẳng quay lại bao giờ!
Nhưng biết chăng giữa gay gắt nắng hè
Anh vẫn mãi trong lòng em, tỏa mát!
10/3/2016
Nhật Thành
* Hai câu thơ của VICHTO HUYGO.
Cá mất là con cá to
Trả lờiXóaTúm được chắc nó cũng vừa vừa thôi
Nhìn về phía trước em ơi
Tóm con cá khác bỏ nồi mà kho
Tốt nhất là được cá rô
XóaBỏ thêm ít khế om cho thật nhừ
Vừa bùi, vừa béo,tuyệt chưa?
Gạo quê thơm, trắng ăn vừa nồi năm!
Ha ha...bài thơ nói hộ tâm sự của người khác thôi chị ơi,mình còn gì đâu mà vẩn vơ nhặt từng mảnh vỡ?
Viết hộ tâm trạng người khác ư? Cứ tưởng em đang trải lòng.
XóaChị thích hai câu kết của bài thơ trên lắm NT ạ
Hì...Ở tuổi này thì đủ bản lĩnh để chấp nhận tất cả chị à, không còn rên rỉ ỉ ôi như tuổi mới lớn nữa.
XóaĐược chị thích vài câu vậy là em sướng lắm rồi.
Đúng là ở tuổi nào đó thì đủ bản lĩnh để chấp nhận tất cả.
XóaNhưng dù ở tuổi nào thì trước tình yêu vẫn cứ run rẩy, rung rinh và ngơ ngẩn dại khờ đúng không em?
Chị nói không thể cãi vào đâu được!
XóaKhi yêu,mấy ai không dại khờ.
Khôn quá, lí trí quá thì không bao giờ yêu được.
Yêu mà không run rẩy, không ngẩn ngơ thì ai gọi là yêu, phải không chị?
sang trang mới đẹp hơn đó
Xóathơ rất hay
XóaGiời, có cả cởi áo nữa, thế là được, hehe!
Trả lờiXóaSự hóm hỉnh của bác Hiệp nhiều khi làm người ta đang khóc cũng phì cười bác ơi! Hi hi...
XóaMới cởi áo thôi mà bác còn kêu giời thế? Mà cởi áo thì mất chứ sao lại được hở bác?
"Yêu nhau cởi áo trao nhau
Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay"
(Ca dao)
Mất cái áo mà lại được cái khác, hí hí!
XóaNếu "cởi áo trao nhau" thì mất áo mình nhưng được áo của người ta, bác Hiệp nhỉ? Ha ha...Biết đâu áo người ta còn mới hơn áo mình thì lại hời đấy chứ!
Xóavỡ rồi lại lành
XóaLão cứ loay hoay hình tượng hóa nhân vật anh trong bài qua 2 câu cuối :
Trả lờiXóa" Nhưng biết chăng giữa gay gắt nắng hè
Anh vẫn mãi trong lòng em, tỏa mát!"
Anh này chắc lạnh như cục nước đá nên vào bụng rùi vẫn làm mát được em! hehe
* Uỷ viên bộ Chính trị từng nói rằng:
" Đời ta gương vỡ lại lành
Cây khô cây lại đâm chồi nở hoa"
Thì dĩ nhiên các mảnh vỡ kia thế nào cũng sẽ lành.
Ý quên - Đâm cành
XóaĐúng, anh ta là cục nước đá. Anh ta đóng băng toàn cơ quan đoàn thể trước tình em!
XóaGương chỉ cần nứt thôi là soi vào đã méo mó mặt mày, vỡ nát ra nữa thì một thùng keo con voi có gắn được không? Hì...và khi đó soi vào chắc mặt cũng có hàng trăm mảnh! Ông ủy viên gì đó thật hồ đồ!
Ôi! Những mảnh vỡ vàng mười
Trả lờiXóaThì nhặt lại có chi là khờ dại
Để mai này những chiều hè nắng quái
Phản chiếu ánh mặt trời - cho dịu mát lòng em.
Hì Hì thấy bài thơ hay viết đôi câu cho vui.
Mình biết ở đền thờ Chử Đồng Tử có một cái chóe bị awnn cắp hai lần, khi tìm thấy chỉ là các mảnh vỡ. Người ta hai lần chắp lại và để vào chỗ cũ.
Mình không hiểu tại sao các cụ quý cái chóe đến như vậy, trong khi các cụ có thể mua nhiều cái chóe mới long lanh.
Đúng nó là vàng mười trong ký ức thời gian
XóaLà hiện thân của mối tình với nhiều khao khát
Nó lung linh với bao màu sắc
Nó làm lòng em dịu mát giữa trưa hè...
Hì, đồ cổ đánh đổ đồ tân, phải không anh Hải Thăng?
Mình lại nghe nói: Đồ tân - Nó dần đồ cổ, là ra răng hầy?
XóaEm lại nghe nói thế này nữa:
XóaĐồ thì thích đồ mới
Bạn thì thích bạn cũ!
Theo mình cũng tùy "ĐỒ" và cũng tuy bạn Nhật Thành ạ!
XóaHí! Hí! Hí!...
Nhất trí với anh Hải Thăng!
XóaEm thấy chăng trong mưa tuyết buốt xương
Trả lờiXóaAnh vẫn có tim em ủ ấm
...
kết như rứa được không em?
Nỏ được, vì đây đang là lời của em mà. Muốn kết rứa thì anh phải làm bài khác vậy.
XóaGói làm chi nữa uổng "tấm khăn hồng" chị ơi! Nếu một ngày mở ra "thấy long lanh" thì cũng chỉ là Mảnh vỡ không hơn không kém!
Trả lờiXóaNếu là em em sẽ nhất quyết không giữ những mảnh vỡ mà ngắm đại cái hủ cái choé hay cái lu mình có mà nó còn nguyên.(Nói được rồi còn làm được hay không lại khác nha chị)
Ồ, chị rất nhất trí với Xuân Sơn, nói được rồi còn làm được hay không lại khác! Con tim nó vốn ương bướng, chỉ đập theo những gì nó thích, lí trí chào thua nó thôi em! Có khi mắt thì ngắm đại cái chum, cái chóe nào đó nhưng lòng thì đang bị mảnh vỡ kia cứa rỉ máu.
XóaGiá mà ta quên được những gì muốn quên!
Hì...nhưng là nói chuyện thiên hạ thôi nhé.
Đừng cố quên những cái chẳng thể quên
XóaBởi càng cố quên thì lại càng thêm nhớ
Hãy cứ sống theo tiếng thầm thì của trái tim mình em nhé
Dạ, đúng thế chị. Vì vậy nên:
Xóa"Ừ thì thôi, nhặt nhạnh mảnh ngày xưa
Gói vào tấm khăn hồng kỷ niệm
Những lúc buồn mở ra lặng ngắm
Mảnh vỡ còn lấp lánh mãi không thôi!"
Thú thiệt bình thường thấy chị em gai góc lắm, tới chừng đọc thơ chị iu, nghe cũng mềm nhũng ruột luôn. hí hí
Trả lờiXóaHì...giả vờ mềm nhũn theo Đan Thùy của chị ấy mà! He he...
XóaHí! Hí! Hí!
XóaSợ hai "..." giả vờ lắm lắm!
???
XóaBiết là cứng - Biết lững lờ
XóaSợ hai "Mẹ Đốp" giả vờ lắm thay.
Hỏi ba dấu đứng sóng bày
Xem ra quyết chí phen này "Gút Bai"
Vì chưng chẳng hiểu ý ai
XóaNên cho dấu hỏi tỏ bày đấy thôi!
Lững lờ là lững lờ ơi
Sao không dứt khoát cho tôi vui lòng!
Chị nghĩ... Đôi khi cũng nên nhặt những ngày tháng cũ... Vì khi đó... tất cả đã trở thành kỷ niệm, mà kỷ niệm là điều duy nhất không thay đổi...khi mọi thứ đều đổi thay...
Trả lờiXóaKhi ta còn trẻ, ta thường háo hức đợi chờ những điều phía trước. Khi về già, ta trầm mặc lặng nhìn về những thứ ta đã bỏ lại phía sau dọc cuộc đời mình.Ờ, giờ thì em chỉ biết nhặt nhạnh các mảnh vỡ ấy để tự an ủi thôi chị ơi!
XóaNhững mảnh vỡ tình yêu anh đâu nỡ bỏ rơi
Trả lờiXóaCố gìn giữ dù khó bề lành được
Dẫu sau này bàn chân dần mỏi bước
Nhưng mắt lòng theo em mãi em ơi.
Dù xa nhau đau đáu cuối biển trời
Bao kỷ niệm vẫn trong anh tươi rói
Dù giông bão hiểm nguy chặn lối
Anh mãi còn đứng đợi hướng về em .
Cũng như em, anh chẳng thể nguôi quên
Giữ mảnh vỡ trong thẳm sâu tiềm thức
Khi trái tim còn rung lên nhịp đập
Còn lung linh mới mẻ mối tình thiêng!...
Giá mà người ta cũng giống như anh
XóaCũng nâng niu, giữ gìn, trân trọng
Và trái tim vẫn còn dậy sóng
Mỗi khi nhìn mảnh vỡ thuở ngày xưa...
bài thơ buồn, xa xót. Em đọc mà tìm thấy một chút của mình trong đó...
Trả lờiXóaCảm ơn chị.
Chúc chị luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Ờ, chị viết cho một trạng thái tâm lý mà em, nó không nhằm vào ai cả, chỉ có ai đó soi mình vào thấy bóng mình thôi. Cảm ơn em.
XóaLà tâm đang chung chiêng à -chủ nhà ơi ???Giaanj đấy mà không buồn đâu ....
Trả lờiXóaỜ, trùng triềng một chút làm duyên
XóaNỗi buồn đã mất, niềm riêng chẳng còn!
Rất vui vì bạn đến chơi nhà!
Ta ngậm ngùi nhặt ngày tháng xa xôi
Trả lờiXóaNhững mảnh vỡ của một thời ghép lại
Mái tóc xanh và những chiều chờ đợi
Của tháng ngày mang nỗi nhớ vào thơ
Lâu lâu TH làm bài thơ tâm trạng thế!... chúc TH 1 tuần mới nhiều niềm vui nhé!...