Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

HAI CHÚ GẤU.

         Một buổi sáng tháng ba, khi những hạt sương đêm còn đọng long lanh trên lá, khi làn gió nhẹ  đưa tiếng chim lan xa trên bãi cỏ lụa, Gấu Anh và Gấu Em xin phép mẹ  và vui vẻ ra khỏi nhà.
        Đi một quãng, hai anh em gặp  Cáo đang nghênh ngang trên đường. Đến gần, nhận ra  anh em nhà gấu, Cáo cười khì khì:
-         Ê, lâu nay kiếm được món gì kha khá không đấy hai chú?
-         Chào bác Cáo, quả thật kiếm ăn thời buổi này khó khăn lắm bác ạ.- Gấu Anh lên tiếng.
-         Thật không đấy? Hay là nghi ngờ, cảnh giác ta mà nói vậy?
-         Trời ơi, ai  mà dám nghi ngờ, cảnh giác với  bác Cáo nhỉ? – Gấu Anh lại thốt lên  ngọt ngào.
-         Có thật không? Hai chú nói ta nghe, hai chú còn nhớ lần gặp ta trước đây không? Sau lần ấy, hai chú có oán trách ta không? Có mất lòng tin với ta không? Cứ nói, ta rất cần nghe lời nói thật! – Cáo bỗng nhiên tuôn ra một tràng câu hỏi.
Gấu Anh và Gấu Em liếc nhìn nhau, cùng nhớ lại lần đầu tiên xin mẹ tự đi kiếm ăn, vì giành nhau miếng pho-mát, vì không tin tưởng nhau, cuối cùng bị Cáo ta chén gần hết.
  Cơn hậm hực trong lòng Gấu Em dâng lên, chú ta định tuôn một tràng chửi vào kẻ đã lợi dụng lòng tin của kẻ khác, bây giờ lại  trơ trẽn hỏi như thế. Thấy mắt Gấu Em  bắn ra những tia căm thù, Gấu Anh vội vòng tay cung kính:
-         Dạ, hai anh em nhà cháu làm sao oán bác Cáo được ạ. Từ sau lần ấy, anh em cháu ơn bác lắm, bác là người đã cho anh em cháu được học một bài học bổ ích đấy chứ. Hơn nữa, có thương hai anh em khờ khạo, bác mới làm thế. Đúng không bác?
-         Ha ha…đúng thế! – Cáo cười vang cả rừng, rồi tiếp:
-         Thôi, hai chú đi kiếm ăn đi, nhưng đã tin tưởng ta thì kiếm được gì báo cho ta biết để ta còn mừng cho hai chú. Thế nhé.

Chiều, sau khi chén no nê, hai anh em mang về một bọc mật ong thơm phức.
-         Mẹ ơi, các con về rồi.
-         Các con ngoan, hôm nay thế nào?
-         Mẹ mời mật ong đi ạ, rồi con kể mẹ nghe chuyện này -  Gấu Em nhanh nhẹn.
Gấu Em kể chuyện gặp Cáo, chuyện anh đối đáp với Cáo.
-         Giỏi lắm! – Mẹ xoa đầu Gấu Anh – Con của mẹ đã khôn lớn rồi!
-         Sao anh nói dối thế mà mẹ lại khen? Chẳng phải mẹ luôn khuyên các con phải thật thà đấy sao?- Gấu Em thắc mắc.
 Mẹ ôm Gấu Em vào lòng:
-         Không phải lời nói thật nào cũng tốt và không phải lời nói dối nào cũng xấu đâu con! Với những kẻ ranh mãnh, luôn tìm cách để hại mình, thì mình cần biết dấu những gì cần giấu con ạ.


                                                                28/4/2017
                                                                     NT
      

3 nhận xét:

  1. Hai chú Gấu bây giờ đã khôn hơn trước rất nhiều để thích ứng với thời đại!...
    Chúc em có thêm nhiêu truyện ngắn hay nhé Hương Ngàn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hậu sinh khả úy, anh nhỉ? Nguyễn Bùi Vợi cũng viết đấy thôi:
      Nói khôn cười cũng phải khôn
      Blog bây giờ như cái kho thôi anh.

      Xóa