Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

LỜI DÒNG SÔNG


 Quá nửa đời phiêu bạt
Tôi lại về úp mặt vào sông quê
 ( Lời bài hát “ Khúc hát sông quê”)

Anh trở về úp mặt vào sông
Dòng xanh vẫn dịu dàng lặng lẽ
Anh có nghe thì thầm sông kể
Về  anh hùng Nguyễn Đăng Chế quê ta?

Trận địa của anh nơi ấy: bến phà
Nơi giặc Mỹ rải bom từ trường dày đặc
Hòng làm cho giao thông ta nghẹn tắc
Hòng làm cho chia cắt đôi bờ!

Hàng trăm người nước mắt như mưa
Khi nhìn đồng đội đứng sau bát hương vẫn cười ngạo nghễ!
Ai biết chết mà không hề run sợ?
Ai dám hi sinh mà không toan tính thiệt hơn?

Chiếc ca nô tăng tốc  từng vòng
Khi dưới nó thần Chết đang đợi trước!
Bom nổ rồi - tung cao cột nước
Nhấn năm người dũng sĩ xuống lòng sâu!

Năm trái tim quả cảm vẫn bên nhau
Cùng hát vang bài ca bất tử
Kiên cường biết bao hỡi những người chiến sĩ
Phà qua rồi! Nối liền mạch giao thông!

Anh trở về úp mặt vào sông
Nghe Lam giang thầm thì vẫn kể
Người anh hùng- nhà thơ - mang tên: Đăng Chế
Người chỉ huy gan dạ vô cùng!

Bao nhiêu năm nơi bão đạn mưa bom
Vẫn ngạo nghễ cười dù hai lần truy điệu
Vì sao ư? Chỉ một điều dễ hiểu
Dòng máu trong anh là dòng máu Lạc Hồng!

Tự hào thay khi ta về úp mặt vào sông
Dòng xanh mát thì thầm vẫn kể…
 (Viết nhân dịp chúc mừng nhà thơ Nguyễn Đăng Chế được phong anh hùng LLVT)






1 nhận xét: