Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

ĐỨA CON ĐẦU LÒNG

Mang thai hơn ba năm, chuyển dạ hơn ba tháng, giờ thì nó đã lọt lòng. Tên nó là GÓC KHUẤT.
 Hồi trước, khi tôi lần lượt được đăng mấy truyện ngắn, bạn viết bảo: Nhật Thành ra một tập truyện đi. Tôi gạt ngay. Chẳng để làm gì cả, truyện viết cho vui, loanh quanh bạn bè đọc để có cái mà tán gẫu. Nhà văn đầy ra đó. Truyện ngắn, truyện vừa,  truyện dài, tiểu thuyết nhan nhản. Bày trò chi cho tốn tiền.
 Để được kết nạp vào Hội VHNT tỉnh, kèm theo hồ sơ là những tác phẩm đã được đăng trên các báo và tạp chí. Tôi gom được 12 truyện đã đăng, nhà thơ Võ Ngọc Sơn lại động viên: Thôi, nốt công in một tập, chỉ cần tiền xin cấp giấy phép, còn tiền in trả sau. Trả sau thì cũng phải trả. Mấy người gợi ý cho vay, tôi chỉ cười: “Em không muốn nợ nần những lúc chưa cần phải nợ.”
  Vào Hội, thấy bạn bè ai cũng có sách trình làng, tôi đâm ngại. Mọi người nhìn tôi, chờ ... Tôi “Ừ thì…” rồi lửng lơ con cá vàng vậy. Mỗi lần hội họp, gặp gỡ, giao lưu, mọi người lại nhắc. Tôi “Ừ” một tiếng gọn thơm!
  Đã “ừ” rồi, nghĩa là ta đã nợ ta, ta nợ người. Nợ một lời đã hứa. Theo góp ý, tôi nên chọn 10 đến 15 truyện, đóng thành bản thảo để gửi nhà XB xin giấy phép. Chọn truyện nào trong số gần 30 truyện đã viết? Tôi bỗng trở nên lúng túng. Nản, định rút tiếng “ừ” kia lại.
 Tôi hỏi anh, anh bảo hãy gửi những truyện em định chọn cho anh, anh sẽ đọc và biên tập cho. Mừng như chết đuối vớ được cọc.
Anh đọc và nhận xét mang tính định hướng cho tôi được mấy truyện thì phải dừng lại. Công việc làm ăn của anh không suôn sẻ. Nhưng rồi, có lẽ không yên tâm khi để tôi một mình lúng túng như gà mắc tóc với công việc tự mình biên tập cho mình, anh bảo: “Tối thứ tư  anh sẽ cho học trò nghỉ một buổi để đọc tiếp cho em”. Tôi cảm động đến rơi nước mắt, nhưng tôi không nỡ…Cuộc sống, công việc đã làm cho sức khỏe, niềm tin, nghị lực trong anh hao vơi, tôi không muốn anh phải bận tâm thêm nữa.
  Nhà thơ Ngọc Sơn bảo, truyện của em in được, cũng đã đăng tạp chí rồi còn gì. Nếu không yên tâm thì nhờ người này. Nhà thơ đưa cho tôi một số điện thoại. Hình như nghe tiếng Nghệ nhẹ như …đeo đá của tôi, người ấy vui vẻ, hào hứng hẳn lên: “Anh sẽ nhắn mail của anh cho em, gửi toàn bộ bản thảo anh sẽ đọc hộ cho và gửi Nhà xuất bản hội nhà văn xin giấy phép.” Tôi gửi, và chờ…Hôm sau, người ấy nhắn tin: “Anh sẽ đọc nghiêm chỉnh cho em.” “ Thế nào là đọc nghiêm chỉnh ạ?” Người ấy gọi lại, giải thích cho tôi hiểu, đọc nghiêm chỉnh là đọc hết, đọc kĩ để nhận xét thấu đáo. Đọc không nghiêm chỉnh là chỉ đọc lướt, có khi một tập truyện chỉ đọc vài truyện, có khi một truyện chỉ đọc mấy dòng. Có nhiều giải thưởng văn học, trong ban giám khảo chỉ một người đọc nghiêm chỉnh thôi, còn lại thì không cần đọc, dựa vào nhận xét của người kia mà…viết phiếu! Trò chuyện một hồi qua điện thoại, tôi mới biết, người đang đọc nghiêm chỉnh cho tôi là một nhà văn nổi tiếng, nguyên là trưởng ban văn xuôi của báo Văn nghệ, có loạt bài phóng sự “động trời”: LỜI KHAI CỦA BỊ CAN, lại cũng từng bị án treo bút 3 năm vì truyện ngắn LINH NGHIỆM. Tôi đâm hoảng. Nghĩ mình đúng là họ nhà Liều! Điếc không sợ súng! Nhưng thôi, đằng nào tôi cũng đã giao con cho người ta định đoạt số phận. Nếu không đạt chất lượng để xuất bản cũng…đỡ nghèo! Với số tiền đó tôi có thể mua được một cái điều hòa với một lò vi sóng. Chẳng phải cũng thoát nghèo là gì?
 Mấy hôm sau, nhà văn lại nhắn tin: “ Anh đã đọc hết, các truyện đều được”  Thở phào nhẹ nhõm, nhưng tôi chẳng biết mình buồn hay vui. Nhà văn gửi qua mail cả tập bản thảo kèm theo lời tóm tắt nội dung và những nhận xét rất…ưu ái  cho nhà văn Tạ Duy Anh.
 Khoảng gần một tháng sau, nhà văn Tạ Duy Anh nhắn tin cho tôi: “ Em quí mến ơi, anh đang viết giấy phép cho em đây.” Tôi hỏi số tài khoản của Nhà XB để nạp tiền quản lí phí. Chờ 10 ngày, chẳng thấy giấy phép, tôi nhắn hỏi, nhà văn bảo: “Ơ, sao bây giờ em mới hỏi, để anh xem nó mắc chỗ nào nhé.” Sau đó nhắn: “ Bọn nó quá máy móc em ạ, tài vụ chưa nhận được tiền nên nó chưa gửi, anh sẽ bảo gửi ngay cho em.” “ Nhưng em đã gửi tiền vào tài khoản ngay hôm đó mà.” “ Kệ nó, anh sẽ bảo nó gửi giấy phép cho em là được, đừng băn khoăn.” “ Nhưng em phải biết là tiền ấy nó đi về đâu.” “ Anh thì chỉ quan tâm là em sẽ đi về đâu thôi. He he…”
   Hóa ra chữ số 0 trong tài khoản, tôi ghi nhầm số 6. Tôi vốn hay cẩn thận như thế!
 Tạ Duy Anh gọi cho tôi, nói chuyện rất hóm và bảo, hôm nào ra Hà Nội thì ghé anh chơi để anh tặng sách. Hì…được một nhà văn có tác phẩm đưa vào chương trình giảng dạy trong nhà trường tặng sách thì còn gì bằng ! Đem ra mà khoe với đồng nghiệp, với học trò chắc sướng…tê người luôn.
   Có giấy phép rồi thì in cũng đơn giản, hợp đồng qua điện thoại, mọi thông tin gửi qua mail, tôi chỉ nằm nhà và chờ…
Và giờ thì nó đã ra đời. Khuôn mặt của nó đây:

Và "bụng dạ" của nó thì thế này:

                                          LỜI GIỚI THIỆU
Cuộc sống  thật muôn màu muôn vẻ, mỗi sự kiện, mỗi hiện tượng diễn ra thường nhật quanh ta đều là mỗi đề tài cho nhà văn thỏa sức khám phá và sáng tác. Tuy vậy đã mấy ai nhặt được những hạt vàng từ trong bãi sa mạc mênh mông?
Hồ Nhật Thành là một trong những nhà văn đã làm được việc ấy. Với chị: Mỗi con người, mỗi mảnh đời. mỗi sự kiện…được nhận biết từ sự phản quang của nó thì còn những GÓC KHUẤT cần phải có con mắt tinh tường, đồng cảm soi vào để thấy và nhận biết bản chất của vấn đề. Những mẩu chuyện của chị giống như những ngọn đèn vừa đủ sáng để người đọc tìm ra những GÓC KHUẤT ấy trong cuộc sống.
Vốn là một giáo viên văn, tâm hồn luôn nhạy cảm và đa cảm đã tạo cho chị một nét tài hoa trong tình yêu văn chương, tiếp cận văn chương một cách tự nhiên, hồn hậu và đầy ắp tính nhân văn.  Bởi vậy, những câu chuyện tưởng như rất bình thường qua ngòi bút của chị người đọc luôn ngộ được một điều mới, lạ và không kém phần sâu sắc, thâm thúy, để từ đó tự ngẫm và rút ra những điều nhắc nhở con người hãy luôn hướng về cái bản ngã chân thiện mỹ của mình.
Chuyện thầy trò trong trường học, chuyện làng xóm láng giềng, chuyện bán buôn lỗ lãi nơi thương trường, chuyện những cuộc sống cao sang quyền quý với những những cuộc sống khốn khó lầm than của những người nghèo khổ, chuyện nhân tình thế thái…hàng ngày đập vào mắt chị làm cho chị không nguôi ngoai, trăn trở giữa cái lý và cái tình, giữa cái thật và cái giả, giữa cái yêu và cái ghét luôn vật vã trong chị và buộc lòng phải trào lên ngọn bút mà thành.
Văn của chị không đánh đố người đọc nhưng những ai đọc văn chị đều không thể không có chút ngờ vực vì hình như vẫn có “một điều gì đó” sau mặt chữ, sau trang giấy. “Ý tại ngôn ngoại” trong văn chương là vậy.
Đã không ít người đọc văn chị bỗng giật mình bởi mang máng nghi hoặc: Hình như tác giả ám chỉ vào mình(?). Hình như họ đã nhận ra mình ở một nhân vật nào đó trong chuyện của chị? Đó cũng là một nét tài hoa độc đáo trong văn phong của chị. Và, đó cũng là thành công của chị. Tạo cho chị một phong vị rất riêng trong văn chương. Vì vậy, không ít người yêu chị nhưng cũng không ít kẻ gơm gớm cái bản mặt vốn hiền lành và trong sáng của chị!
Những điều trên đây có chân thật hay không xin mời quý bạn đọc đọc qua những câu chuyện nhỏ trong tác phẩm đầu tay này của chị sẽ rõ.
Hy vọng bạn đọc sẽ thỏa mãn và cảm  thấy vui, thú vị sau khi đã dành chút thời gian đọc xong tập truyện ngắn GÓC KHUẤT này.
                                                          Nhà thơ Võ Ngọc Sơn

Người đầu tiên chia vui với tôi là con gái, nó bảo: "Mẹ mặc áo dài vào, con muốn chụp một bức ảnh để khoe với bạn bè." Với tay nghề cực siêu của nó, dùng điện thoại, nó chụp cho mẹ một bức ảnh mà nhìn vào tôi nghĩ ngay đến một tên tội phạm đang ôm bằng chứng phạm tội ở cơ quan điều tra:





  

43 nhận xét:

  1. Khuya lắm rồi mà vẫn cố đọc hết stt của em, chị CHÚC MỪNG em đã ra tập truyện ngắn ,đứa con yêu quí của đời em nhé
    chúc ngủ ngon và mơ về những nhân vật trong GÓC KHUẤT đến tâm sự với nhà văn
    Thân mến

    Trả lờiXóa
  2. http://anh.24h.com.vn/upload/news/2012-05-14/1336995436-hoa-phuong-17.jpg

    Trả lờiXóa
  3. http://i.telegraph.co.uk/multimedia/archive/01798/tea-cup_1798148b.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn chị nhiều, chị nhé. Những nhân vật trong GÓC KHUẤT đã từng đến nhiều lần trong giấc mơ của em đó chị ơi. Cảm ơn chị với tách cafe nóng hổi. Cô gái ngồi mộng mơ cùng trang viết và cánh phượng hồng ấy đã là quá khứ xa xăm đối với em rồi.
      Luôn vui nha chị yêu!

      Xóa
  4. À chị ơi, lời bình về cuốn sách em thấy sáo rỗng thế nào í. Ngoài ra có một vài chỗ nghe nó làm sao: Sao lại bảo cái "bản mặt", rồi "ai đọc văn chị đều không thể không có chút ngờ vực".
    Em chúc mừng chị với đứa con "chửa trâu" mà chắc chắn là rất hay này. Chị viết rất hay, nhẹ nhàng mà sâu sắc. Em rất thích, chị ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đó chỉ là lời bạt thôi em, chưa phải lời bình.
      Trâu chửa 1 năm, còn GÓC KHUẤT đến hơn ba năm lận!
      Rất vui vì em đã thích văn chị. Những truyện ngắn trong tập truyện đã có ở blog này đó em, chị chỉ chỉnh sửa tí chút thôi.

      Xóa
  5. Đã ra tác phấm đầu tay
    Chuyến này phải đến THUNG MÂY đọc nhờ
    Truyện đời là thật hay mơ
    Để xem GÓC KHUẤT tơ hơ thế nào ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh cần gì phải đi đâu
      HƯƠNG NGÀN vẫn đợi anh vào thăm nom
      Đọc rồi để lại lời com
      Để em còn biết chê - khen thế nào.

      Xóa
    2. Khen chê một tác phẩm văn học là một công việc hết sức khó khăn. Muốn có được một lời khen, lời chê có sức thuyết phục phải công phu lắm. Anh chưa đủ công phu để làm việc này. Nhật Thành thông cảm nhé. Dù sao cho ra đời một tác phẩm đầu tay cũng là một việc làm đáng khích lệ. Thế là sau khi đã làm mẹ những đứa "con xương thịt" , Nhật thành lại bắt đầu "làm mẹ" nhưng đứa con câu chữ". Làm cô giáo, rồi làm mẹ, bây giờ lại làm nhà văn, Nhật Thành quá hạnh phúc còn gì. Anh Tuân chỉ xin chúc phúc cho Nhật Thành thôi.

      Xóa
    3. Hì...chẳng có gì công phu hơn là ngồi dịch thơ như anh. Thôi thì anh cứ sang chơi là em vui rồi, anh nhé.

      Xóa
  6. Chúc mừng đứa con tinh thần của em đã ra đời!
    Bìa thật ấn tượng.Lời giới thiệu của nhà thơ Ngọc Sơn thật nhẹ nhàng, hấp dẫn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn chị ạ. Cả bìa và lời giới thiệu đều khuyến mại cả chị ạ.

      Xóa
  7. Qua thăm Nhật thành đọc tin này MRC cũng vui & mừng cho Bạn ....
    Mưa chờ sách của NTH đấy..... ...
    CHÚC TH RA ĐỜI THÊM MẤY CUỐN NỮA NHÉ!....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. NT cảm ơn Mưa nhé. Mưa chờ ở đâu để NT còn biết mà đi đón?
      Để nghỉ dưỡng sức đã, nghe bảo theo KHHGĐ thì năm năm hai đứa Mưa à.

      Xóa
  8. CHÚC MỪNG EM RA TẬP TRUYỆN ĐẦU TAY NHÉ !CHỊ BỊ MẤT MẬT KHẨU BLOG NÀY NÊN CÓ ĐẾN 3 THÁNG KHÔNG VÀO NHÀ MÌNH ĐƯỢC. MAY XẾP ĐỐNG SÁCH CŨ LẠI TÌM RA MẬT KHẨU, VIẾT THÊM ĐƯỢC 3 BÀI RỒI. CHỊ VẪN RẤT THÍCH TRUYỆN NGẮN CỦA EM MÀ. EM GỬI CHO CHE MỘT CUỐN NHÉ !
    CHO CHỊ GỬI LỜI THĂM ANH NGỌC SƠN NHÉ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì...em vẫn bí mật lẻn sang nhà chị đọc hết mà, của cả con gái Hải Yến nữa. Mấy lâu nghĩ chị chưa khỏe nên không đăng bài chứ em không biết chị mất chìa khóa. Có lần gọi điện cho chị thấy chị cũng không cầm máy nữa.
      Em sẽ gửi sách cho chị sau nha.
      Nhà thơ Ngọc Sơn vẫn khỏe, vẫn hay nhắc đến chị đó.
      Luôn vui nha chị.

      Xóa
  9. Chúc mừng NT đã cho ra đời đứa con tinh thần đầu lòng nhé. Có bày bán ở các hiệu sách trong toàn quốc không để chị ra rinh nó về?
    Chắc là tác phẩm của em sẽ được nhiều người đón đọc và ngợi khen đó.
    Con gái chụp ảnh cho mẹ đẹp thế còn chê khéo làm nó buồn đấy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị nói thế em xấu hổ chết. Em cũng phân vân nhiều lắm mới quyết định ra sách chị ạ.
      Tập truyện có 14 truyện đều được đăng trong blog này đó chị.
      Con gái chụp xong cho mẹ rồi 2 mẹ con cười lăn ra vì nó chẳng biết chỉnh sửa gì cả, mẹ thì mặt nghiêm như tội phạm. Nhưng như thế cũng hay hay chị nhỉ?

      Xóa
    2. Chị nói thật lòng mà em. Chị đã đọc nhiều truyện ngắn của em ở blog này rồi nên mới nói thế chứ không phải nói bừa đâu nha.
      Ảnh con gái mới chụp trông em không sang bằng ảnh nến trên blog nhưng lại trẻ trung và đầy đặn hơn đó chứ.
      Nếu hồi nào gặp nhau em nhớ tặng sách cho chị nha. Dẫu đọc ở blog rồi, chị vẫn muốn có sách nữa nè. Tham không?
      Vì vậy nếu sách bán ở đây chị cũng mua thật chớ em tưởng chị nói chơi sap?

      Xóa
    3. Gặp được chị (hoặc anh Tuân), em sẽ đề "kính tặng" anh chị ngay. Mong chị em mình có duyên gặp gỡ chị nhỉ?

      Xóa
  10. Lão thật sự xúc động qua những dòng tự sự về cuốn sách. Lão biết phía sau của những trang sách ấy là cả một niềm đam mê trộn lẫn những khó khăn , những buồn tủi và cả những giọt mồ hôi nước mắt về đêm.... Phải có một nghị lực mãnh liệt trong thời buổi này mới cho ra được đầu sách ( Trong hoàn cảnh đơn chiếc một nách 2 con ăn học với đồng lương nhà giáo miền núi ). Phải có một tấm lòng trước cuộc sống hiện tai mới viết liền mạch gần ba chục truyện cho đời , cho ta , cho mọi người .
    Lão xin chia sẻ và chúc mừng em , những lời khen tặng làm thành bó hoa gửi đến tác giả nhân dịp cuốn sách ra mắt công chúng !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất trân trọng và nâng niu bó hoa của lão.
      Thực hiện được kế hoạch đặt ra trong năm, em thấy nhẹ lòng. Mọi khó khăn rồi sẽ qua cả nếu mình luôn cố gắng, phải không lão?
      Mong lão luôn là người trai xứ Nghệ đầy bản lĩnh, đầy nghị lực.
      ( Em gõ trả lời mấy chục phút mới xong 3 cái còm đó lão, vì mạng chập chờn)

      Xóa
  11. Em chúc mừng đứa con tinh thần của chị nhé.:)
    (hôm nay em com khó khăn quá, lần này không viết dài nữa xem có được không.)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ở chỗ chị gần như buổi tối không vào mạng được, nó cứ chập chờn khi có khi không vậy. Hôm sang em viết dài rồi tự nhiên nó báo: hết thời gian thao tác. Chịu luôn.
      Chị cảm ơn lời chia vui của em nhé.

      Xóa
  12. Em in sách anh rất vui
    Nhưng mà thú thật cũng hơi hơi buồn
    Vì mình đến chúc chậm hơn
    Không được báo trước để ôm... tem vàng!... (Hiii...)

    Em lấy sách về rồi mà ko báo cho anh biết trước với? Họ gửi về hay em đi dự trại sáng tác Văn học rồi nhận luôn? Dẫu sao anh cũng rất vui và thân ái chúc mừng em đã "Mẹ tròn con vuông"!. Nhà thơ Ngọc Sơn viết lời TỰA hay lời BẠT vậy? (Tựa là lời Đấu Sách và Bạt là lời Cuối Sách). Nếu là LỜI GIỚI THIỆU phải in ở đầu sách mới đúng..
    http://i238.photobucket.com/albums/ff108/nguyenquockhanh_19471947/3fd0a4fc9c348b13b952fab5a3a4dca3_we.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì...thấy anh đang mải đi...yêu
      Nên em chẳng dám gọi liều báo tin.
      Lỡ ra gặp phải cơn ...ghen
      Tối tăm mặt mũi biết mần ra răng?
      Anh Ngọc Sơn và anh Thái Tâm đi đại hội Hội văn học thiểu số rồi lấy về cho em luôn. Tối mai (24/7) em được mời xuống Vinh dự Hội nghị biểu dương cán bộ công đoàn cơ sở tiêu biểu cấp tỉnh. Trại sáng tác thì bắt đầu từ 19/7 đến 5/8 nhưng 1/8 em mới đi trả bài, 5/8 tổng kết và nhận chế độ.
      Ngọc Sơn viết thì đề là LỜI BẠT, nhưng em đưa vào sách đổi lại là LỜI GIỚI THIỆU vì nó là lời giới thiệu.

      Xóa
    2. "Em in sách anh rất vui
      Nhưng mà thú thật cũng hơi hơi buồn
      Vì mình đến chúc chậm hơn
      Không được báo trước để ôm... tem vàng!... "
      Mình thì lại rất rảnh rang
      Tem vàng, tem bạc không màng chi đâu
      Chỉ mong chủ nghĩ đến nhau
      Thung Mây cá kiếm một chầu cafe.
      Tham ăn tham uống quá hè
      Hí hi

      Xóa
    3. Hôm trước nghe anh HT bảo vĩnh biệt làm em hết ...vía.
      Có dịp đến Thung Mây, em chiêu đãi anh cafe nhắm với ...cá tươi.

      Xóa
  13. Chúc mừng đứa con tinh thần đầu lòng của em đã ra đời "mẹ tròn, con vuông"! Chúc cho "Góc khuất" sẽ sống mãi trong lòng của mỗi độc giả!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn anh. Nhưng anh nên chúc là: Mong em sẽ sớm gả nó đi, đừng để ế! Hì . ..

      Xóa
  14. CHÀO NHẬT THÀNH!
    Mẹ đã tròn, con đã vuông
    Còn ai méo mó vấn vương tơ hồng
    Cám ơn con "gái đầu lòng"
    Con xinh tươi, chắc đắt chồng - MẸ VUI.
    .
    Hì! Hì! Điệu tý thế thôi
    Định bụng vài hôm nữa về mới chúc mừng, thấy Đông - Tây - Nam - Bắc chúc tíu tít THÀNH LO. Hơn nữa sợ tác giả hạn chế lương người chúc mừng thì nguy. Vậy HT xin chúc mừng như sau:
    Bụng chửa em mang khá kỹ càng
    Con theo zen mẹ cũng đoan trang
    Thảo thơm dịu ngọt tình sơn nữ
    Sự nghiệp văn chương - Đã sang trang./.
    Trông ảnh của con gái chụp cho trông như trẻ trung quá, thế mà còn chê cháu. Khéo sau này lại chọn nơ làm ảnh avata cũng nên ấy chứ. Hìhiiiiii
    Chúc mừng Nhật Thành
    Thân ái: Hải Thăng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc xong thì hãy về ngay
      Lờ rờ , loạng quạng ăn củ đậu bay có ngày !
      hơhơ...

      Xóa
    2. Chả thấy chủ tiếp chúng mình
      Chỉ thấy bạn hữu đi rình trộm nhau
      Thôi mình cũng phải về mau
      Không thù củ đậu, vào đầu như chơi
      Thôi thôi thôi thế thì thôi
      Hì Hì

      Xóa
    3. Chủ về rồi đây. Rất vui là hai anh ném củ không trúng ai.
      Ảnh avata em lấy làm ảnh in sau bìa sách, mọi người chê già, nhưng em thì thích cái kính lão!

      Xóa
  15. Hình như NT chỉnh sửa lại cỡ chữ của blog. Mình cảm thấy mất cân đối blog vì thế mà có vẻ như xộc xệch.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em chỉnh lại chữ của lời bình để đỡ phải đeo kính khi đọc.
      Cái gì dùng lâu nó cũng xộc xệch đi mà anh.

      Xóa
  16. Chúc mừng chị! Rất chúc mừng! Em bận quá nên chỉ nói được bấy nhiêu thôi nhưng chắc chị hiểu em mừng cho chị rất nhiều. Viết nhiều truyện thật hay nữa chị nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em thật nhiều, Thủy nhé. Chỉ còn mấy bữa nữa là hết hè. Sắp đến lúc bận rộn rồi em nhỉ. Viết lách tạm dừng lại đã, chỉ buôn chuyện linh tinh cho đỡ buồn thôi em.

      Xóa
  17. Chúc mừng cháu đầu lòng của chị. Biết đâu sau cháu này, chị sẽ có hứng đẻ thêm vài cháu xinh đẹp nữa! :D
    Xin lỗi chị vì OM nặc danh. Mạng bị sao đó, OM ko vào nhà mình được nữa. Hix!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì...để chớ xem bố nó ở đâu mới "hứng" lên mà đẻ chứ Om.
      Mà Om cứ khóa com như thế mất hứng lắm đó nha.

      Xóa
  18. Thật sự mình kg bực mình đâu. Bạn đọc Thuỷ Hử rồi chứ. Trong đó không có tả cảnh và 72 nhân vật xoay quanh Cao Cầu để mô tả cái thời Tống bệ rạc đó. Nhiều tiểu thuyết khác nữa cũng như thế. Nói theo ngôn ngữ bây giờ là TIỂU THUYẾT HÀNH ĐỘNG. Bạn cứ góp ý tự nhiên. Mình thích đối thoại với các bạn trẻ với tinh thần thẳng thắn.

    Trả lờiXóa