Mời bạn cùng chia sẻ với blog HƯƠNG NGÀN của Nhật Thành.

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH CÓ NGỘ QUÁ KHÔNG EM?

(Nhân đọc bài thơ ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH của Trần Thị Lam- PTTH chuyên Hà Tĩnh)

 Đất nước mình có ngộ quá không em?
Bốn nghìn năm gồng mình vì độc lập
Bốn nghìn năm ta chưa hề mỏi mệt
Đứa trẻ lên ba vẫn đánh giặc như thường!

Đất nước mình có lạ quá không em?
Những người dân vốn lành như củ khoai củ sắn
Khi Tố quốc lâm nguy sá gì bom đạn
Vì non sông, xem cái chết tựa lông hồng!

Em nghĩ đất nước mình buồn quá phải không?
Những người như em  không biết đến đạn bom
Gặp lúc gian nan ngồi thở than trách cứ
Tạo sóng hoang mang làm khổ dân lành!

Đất nước mình rất thương, phải không em?
Mỗi đứa trẻ lớn lên đều thấy mình mắc nợ
Nợ mẹ cha, nợ ông bà, nợ quê hương xứ sở
Nên phải biết hi sinh, sống đâu chỉ cho mình?

Em hãy hỏi em, sao em lại hỏi anh?
Bởi câu trả lời mỗi chúng ta đều rõ
Biết sống vị tha, không nhỏ nhen ích kỉ
Ta sẽ ngẩng cao đầu hướng tới tương lai!!!
              
             Nhân dịp nghỉ lễ 30/4/16                              

                  HƯƠNG NGÀN

17 nhận xét:

  1. Không biết những người nắm vận mệnh đất nước có đọc không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Họ là những người có tầm nhìn vĩ mô, hj hiểu vấn đề quốc gia hơn gấp nhiều lần mình chứ bác Hiệp!

      Xóa
  2. Mình không có được niềm tin như NT mô

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị à, tin hay không là quyền của mỗi người. Nhưng thực sự em không thể đồng tình với cách đánh giá của Trần Thị Lam ở chỗ này: Do dân mình dân trí thấp (không chịu lớn, còn bú mớm, không biết khóc đòi) nên để cho lãnh đạo làm những điều xằng bậy. (logic trong bài thơ của cô ấy là như thế) nên em phủ nhận. Những tiêu cực trong xã hội, sự yếu kém của chình quyền, nạn tham nhũng hoành hành...cái đó nên phản ánh, nên cực lực phê phán và đấu tranh, nhưng thái độ miệt thị dân tộc, miệt thị nhân dân như vậy là rất không nên. Em không ăn mày hào quang quá khứ đâu chị, em chỉ bày tỏ lòng tin vào DÂN sẽ đủ sức mạnh vượt qua mọi cam go thử thách mà thôi.Lịch sử đã bao lần có kẻ bán nước rồi lại có người vì dân mà cứu nước. "Dân không chịu lớn" nhưng họ biết rõ ai vì mình và mình ủng hộ ai chứ chị. Và chị thấy đấy, mỗi khổ thơ của em đều nói đến DÂN.
      Ồ, cãi nhau bên Phây chán rồi, về đây cho thanh thản nhưng gặp chị nên lại...nói. Chị thông cảm nha!

      Xóa
  3. Trần thị Lam bức xúc gì thì cũng ko sao nói gì cũng dc như những tiêu cực bất công ...
    nhưng nói cả 1 dân tộc VN ko chịu lớn là nói người dân VN trong đó có bạn, có tôi và mọi người hết thảy là đứa trẻ tật nguyền à. MRC đọc rất bức xúc với khổ thơ ấy đấy...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. NT cũng đồng cảm với Mưa vậy đó. Nếu như bài thơ của Trần Thị Lam chỉ nói những tiêu cực, những bất công thì rất đáng hoan nghênh. Còn nói dân "Trước bất công mà không biết kêu đòi" thì oan cho dân quá! Họ biết chứ, họ kêu nhiều chứ, bao nhiêu vụ việc oan sai dân không kêu chẳng lẽ các lãnh đạo kêu sao? Nhiều oan sai đã nhờ dân kêu mà công lý được trả lại cho người bị oan đấy thôi? Còn bao nhiêu bất công nữa họ biết nhưng vì chỉ là những kẻ thấp cổ bé họng nên:
      "Thương thay con cuốc giữa trời
      Dẫu kêu ra máu có người nào nghe!"

      Xóa
  4. Em chào chị. Từ blog của anh Mưa rừng chiều, em sang đọc bài thơ chị viết. Em cũng có cùng suy nghĩ như những gì chị viết. Giá như nhiều người hiểu được điều này nhỉ.
    Em cũng đồng ý câu chị nói với bác Hiệp là " những nhà lãnh đạo có tầm nhìn vĩ mô, còn chúng ta là dân thường " không hiểu được những vấn đề to lớn đó thì không nên nói linh tinh. Bài thơ rất hay, em cảm ơn chị. Em vốn từ ít lắm chẳng làm được thơ như chị đâu, sợ viết dở thành ra mọi người hiểu sai thì chết. Thôi qua đọc ké vậy.hii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào em HOA ĐÀO MÙA XUÂN! Em đến làm ngôi nhà quạnh hiu của chị bỗng bừng sáng lên đấy.
      Chị chỉ là một trong hàng triệu người đã lên tiếng phản đối bài thơ của Trần Thị Lam. Nhiều người hiểu lắm chứ em, trình độ dân trí của ta có thấp cũng không đến nỗi không biết gì như cách nói của cô ấy.Đó là cách nói của những kẻ tự vỗ ngực cho mình là hiểu biết để coi khinh người khác. Em sợ gì, mình cứ viết những suy nghĩ của mình để chia sẻ, ai đồng tình thì cảm ơn, ai phản đối thì cũng chẳng sao, mỗi cuộc tranh cãi đều có cái thú của nó.

      Xóa
  5. Mình thì nghĩ bài thơ của cô giáo Trần Thị Lam có giá trị tích cực, ngoài vài câu ở phần đầu bài có thể hiện hơi thái quá về sự "hạn chế" của đất nước nhưng đó là cách nói riêng của tác giả nhằm thúc đẩy thêm ý thức nhân dân chứ không phải là miệt thị nhân dân...
    Nhưng thôi, trên mạng và dư luận quần chúng đã nói nhiều về vấn đề này rồi mà ai cũng có chính kiến riêng của mình, bất phân sai đúng nên mình cũng dừng ở đây thôi... Hihiii..

    Trả lờiXóa

  6. Chị ơi, có bài thơ của chú Lê Đăng Mành viết cũng hay lắm nè, em để ở đây khi nào chị rảnh chị đọc nha:

    NGỘ THIỆT TỔ QUỐC MÌNH!
    Tổ Quốc mình ngộ thiệt đó chứ…Anh!
    Bởi Đồng Bào nên cùng dìu nhau khôn lớn
    Nguồn sữa Âu Cơ anh em từng bú mớm
    Hào khí Lac Hồng đâu chịu khoác tôi đòi

    Tổ tiên mình ngộ và phi thường lắm Anh
    Không nói ba năm vùng lên thành bậc diệu vỹ
    Thì sá chi tượng đài một vài tỷ
    Mà hiềm khích nghi kỵ người đã tuồn tay

    Tinh hoa trong đất quê mình nhiều lắm Anh
    Xá lợi hằng thế kỷ vẫn bừng sắc biếc
    Cốt nhục thường còn dẫu người đã chết
    Nơi Chùa Đậu - Hà Tây chứ ở… đâu xa…*

    Dân Tộc mình lẫm liệt lắm chứ Anh
    Diệt Tống trảm Thanh tờ xưa còn lưu lại
    Lý Thường Kiệt tuyên ngôn - hùng văn Nguyễn Trãi
    Khí phách nhân từ - buộc giặc xuống ngựa cúi đầu

    Tấc đất giọt nước phải giữ đây Anh
    Quang Khải ,Hưng Đạo thù riêng còn quên được
    Để tung hoành ngăn thù trong chặn giặc trước
    Thì trong lòng sẽ có đất nước chứ đâu em

    Tiền Nhân giữ Nước nào có hỏi
    Đất Nước sẽ về đâu!?
    Lê Đăng Mành


    *Thiền Sư Vũ Khắc Minh

    Em sang thăm chị, chắc chị bận lắm, cuối năm mà. Em cũng bận lắm nhưng mà vẫn vào blog được, hiii.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À, quên, em chúc chị vui khỏe, hoàn thành nhiệm vụ cuối năm và có một mùa hè vui tươi, nhiều kỷ niệm đẹp nha.

      Xóa
  7. He he ! Nay rảnh rỗi nên ghé trang Blog của bà Sui chơi ( Tui bị fb chặn 3 ngày nay )
    Riêng chuyện bài thơ của nhỏ Lam thì trong nhà bà bên fb tui cũng đã có tranh luận rùi , vì thế ở đây không nhắc tới nữa
    Điều tui muốn nói ở đây : Bà là con rùa rụt cổ , tranh luận bên fb không đủ lý lẽ để biện minh phản bác về bài thơ của nhỏ Lam , nên quay về Blog để nhờ có người đồng cảm an ủi mình ... cấm cãi
    Riêng tui vẫn thích nhận xét của chị Nguyễn Vũ Song Thu và em Thu Việt Nguyễn , đó là những người đã từng trải và nhận xét của họ là chính xoác
    Bà Sui ơi , đừng có bảo thủ như ông Lú vậy chứ ... he he

    Trả lờiXóa