Mặt đất nhưng chẳng bằng
đâu
Trái
đất không chín- mãi màu xanh tươi.
Đất nước ru ta bao đời
Đất lành chim đậu, một lời không sai!
Đất lề quê thói ai ơi
Hiền như đất, oan lắm rồi cũng ngoa.
Chân mây mặt đất nhạt nhoà
Quê cha
đất tổ, nơi ta tìm về.
Miền
đất hứa, mấy ai chê
Nhưng đất mẹ - suốt đời ta nặng tình!
Dẫu
là bần – phú, nhục – vinh
Xuống ba tấc đất cũng bằng nhau
thôi!
Vẩn Vơ mà ngẫm nãy giờ
Trả lờiXóaTìm không ra ý để mà hoà vui
Thôi đành viết vội đôi lời
Gửi vu vơ với Chị người Vẩn Vơ
Đất mà biết mộng biết mơ
Đất mà biết hết xưa giờ mới hay
Vẩn vơ một chút đỡ buồn
XóaChẳng ai ...chỉ có một mình đất thôi.
Đất lặng yên giữa cuộc đời
Đất an ủi để ta vơi nỗi buồn!
Trái đất là vuông hay tròn
Trả lờiXóaTa còn trong đó ta còn lanh quanh
Buồn vui sướng khổ tranh giành
Đó là lẽ sống đó là nhân gian
Chúng mình trong những gian nan
Vẫn yêu... và vẫn ngập trành tiếng ca.
hiiiiiiiiii....... QUA THĂM T-H CHÚC BÌNH AN NHÉ!...
Đi loanh quanh hết phố lại nhà
XóaVẫn chưa ra khỏi lòng đất mẹ.
Ta như sợi tơ giữa chiều đầy gió
Bay nơi nào cũng về lại đất nâu.
Đất, và các từ liên quan tới đất!
Trả lờiXóaSáng tạo hay quá chị yêu ơi!
Vẩn vơ vậy thôi em, vẫn bình yên chứ?
Xóa....Đất quê hương vẫn ấm nồng muôn thuở
Trả lờiXóaHiện hữu trong ta như hơi thở hàng ngày..
"Thấy người ăn khoai , mình cũng vác mai đi đào" - Thơ đấy nhé , kẻo nhầm ra văn xuôi ! hehe
Lão đào khoai thôi, đừng đào thêm cái gì nữa, kẻo bộ xương cũng không còn. Hehe.
XóaHai câu thơ hay đấy chứ lão. Vì đất quê hương ấm trong từng hơi thở mà "đất mẹ suốt đời ta nặng tình" đấy thôi, phải thế không?
XóaLộc vừng à, khoai lão cũng chả có sức mà đào, chờ người ta đào lên bán, lão mua. He he...
Đọc thơ đọc cả lời còm
XóaTự nhiên chị Ngựa muốn... ôm mọi người
Blog vui thiệt em ơi!
Chị à, sao bên nhà chị mất hết com thế?
XóaHòn đất vẫn biết nói năng
Trả lờiXóaNên thầy Địa lí tài năng siêu phàm
Đất không nói nhưng nhận ngàn câu nói
XóaThấm trong lòng muôn nỗi của nhân gian
Luôn vui nha chị.
Tấc đất tấc vàng ai ơi
Trả lờiXóaSông cũng nhờ đất thác thời đất thôi
Bao năm người phát quá trời
Nhưng đất hẹp lại, đất người bất cân
Đúng thế đó anh. Xin phép nhà thơ Tó Hữu sửa lại một chút:
XóaSống trong đất chết vùi trong đất
Muôn kiếp luân hồi quanh chốn đất nâu.
Ôi, chị thật là tài. Chỉ mỗi từ "đất" mà liên kết được nhiều ý tứ thế.
Trả lờiXóaĐồng ý với ý kiến của lộc vừng - xin đề xuất phong tặng cho tác giả Nhật Thành là...Ngoa sĩ luôn !
XóaChỉ là vẩn vơ...vốn từ Việt Nam thôi em.
XóaCòn xin lão Tan đừng "khép tội" em như thế, kẻo chẳng ai dám gần.
Em rất thú vị khi đọc bài thơ 11 câu đều có từ "Đất" của chị. Em chưa bao giờ nghĩ ra cách làm thơ này! Hay quá chị à!
Trả lờiXóa"Đất rắn trồng cây khẳng khiu"
Trả lờiXóa"Đất gấu gấu mọc" thảy đều tốt tươi
"Đất xấu vắt chẳng nên nồi"
"Nghèo không "tấc đất cắm dùi" khổ thay!
Phải nơi "đất ngỗ chim bay"
Gặp vùng "đất tốt trồng cây rườm rà"
"Đất nặn nên bụt" rõ là...
"Quê người đất khách" lòng ta ngậm ngùi
"Đất có chỗ lở chỗ bồi"
Gặp khi "đất chẳng chịu trời", tính sao?
"Đất chăng dây, cây cắm sào"
Ở đời "đất thấp trời cao" muôn vàn
"Đất sỏi mà có chạch vàng"
"Đất lão lão cắm, đất làng làng thu"....
Đọc bài "Cùng đất - vẩn vơ"
Ca dao, tục ngữ đôi từ góp vui...
"
Thế này thì em biết nói gì ngoài câu: Nhà thơ quá giỏi!
XóaUi chị ơi. Nhà chị đông vui quá.
Trả lờiXóa"Đất lành chim đậu"
Trả lờiXóaAnh lại chợt nhớ đến một câu đố mà trước đây anh chưa giải được: "Một người đàn ông không mặc quần ngồi trên mặt đất gọi là gì?". Nhưng bây giờ thì em đã cho đáp án ở trên rồi! Cám ơn em 13!
Đất - Người không rời xa
Tình cây và đất mãi là ngàn năm!
Chim anh đậu giữa đất lành
XóaBay lên không được vì...canh (cánh) mất rồi!
Chim khôn chim đậu cành Dâu
XóaBướm khôn bướm đậu trên đầu con ...chim !